Perona tán đồng gật đầu: “Đúng vậy, anh chủ lòng dạ hiểm độc vốn không phải là người tốt, thích bắt cóc trẻ con, tớ bị trói đến đây đấy.”
“Hả?” Vivi nhìn Perona rồi lại nhìn sang Trương Đạt Dã, bán tín bán nghi lùi nửa bước ra sau lưng chú Long.
“Đâu ra!” Trương Đạt Dã vội vàng phản bác, vấn đề là hình như Perona bị trói đến đây thật: “Không đúng, anh có trói! Cũng không đúng…”
Bà nó chứ, sao hôm nay cứ lỡ miệng thế nhở.
“Ô hố hô hô hô ha ha ha ha~” Tom vẫn luôn cười một cách vô tâm ở bên cạnh từ lúc Trương Đạt Dã bắt đầu nói lỡ miệng.