"Bình tĩnh, tĩnh tâm..." Trương Đạt Dã cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình, nhớ lại điểm quan trọng khi dùng Haki quan sát: "Tập trung tinh thần, mỗi người đều có 'âm thanh' của riêng mình, người này chắc không mạnh đến nỗi khiến Haki quan sát của mình mất đi tác dụng đâu."
Theo Trương Đạt Dã tập trung tinh thần cao độ, hoàn cảnh xung quanh thoáng cái an tĩnh lại, đồng thời cũng trở nên cực kỳ nhộn nhịp, ‘âm thanh’ khắp phạm vi vài trăm mét quanh người tràn cả vào đầu. Trương Đạt Dã có thể cảm nhận rõ ràng vị trí và độ mạnh, yếu của từng 'âm thanh', ngoài ra thì hình như còn có gì đó khác.
"Chính là loại cảm giác này..." Trương Đạt Dã tỉ mỉ lần tìm, nhận ra một ‘âm thanh’ mạnh hơn người thường rất nhiều ở gần đó, chắc chắn không phải tay súng bắn tỉa cậu đang tìm, nếu là hắn ta thật thì cậu phát hiện lâu rồi.
Còn một 'âm thanh' khác đang nhanh chóng cách xa cậu, hơn nữa cường độ yếu hơn cả người bình thường, điều này quá mức bất thường, chắc chắn là hắn ta!
"Tom ơ..."