Một thiếu úy từng gặp đám Trương Đạt Dã ở núi Whisky đề ra nghi vấn: "Tôi nhớ là năng lực của tiểu thư Wendy có thể chữa thương mà? Sao không xử lý qua cho họ, ít nhất thì đám người trọng thương..."
"Năng lực chữa trị tạo áp lực rất lớn cho cơ thể, sao có thể tùy tiện sử dụng được? Wendy vẫn chỉ là một đứa bé thôi mà!" Trương Đạt Dã đau lòng ôm đầu, trưng ra vẻ mặt 'tôi nhìn lầm anh rồi'.
Thiếu úy nhìn Wendy cách đó không xa đang đuổi theo Vivi và Perona, có vẻ như chơi trò gì đó. Đúng lúc Wendy ngã sấp mặt xuống đất, phát ra tiếng kêu đau đáng yêu.
Đúng là tiểu thư ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ, lại còn đáng yêu vậy nữa chứ. Thiếu úy lập tức xấu hổ quẫn bách, gập người xin lỗi: "Thật xin lỗi, là tôi quá mức!"
Smoker lườm Trương Đạt Dã, áp lực lớn cái gì? Ban đầu anh chính là bị Wendy tự tay chữa khỏi rồi đánh bị thương, đánh bị thương xong lại chữa khỏi lần nữa. Trông cô bé lúc nào cũng rõ ung dung, cậu gọi đấy là áp lực lớn à?