“Tôi là Thánh nữ Vạn Độc Giáo, lão giả này là giáo chủ Vạn Độc Giáo.” Dạ Nhiêu thành thật khai báo.
“Cô đến đây là để tìm giáo chủ của các cô?” Vương Chấn Hưng hỏi.
“Đúng vậy.”
“Sao cô biết đến đây?”
Dạ Nhiêu liếc mắt nhìn con hồ ly trắng đang bất tỉnh trên đất: “Tiểu Bạch có thể dựa vào hơi thở để truy tìm mục tiêu.”