Chưởng quỹ Phùng rót trà cho Lý Bạn Phong, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Tôi cũng không rõ thứ gì ở bên trong cái máy hát này. Cái máy hát này là do một thương nhân Vịnh Lục Thủy chuyển nhượng lại cho tôi. Ông ta ra giá mười tám vạn, tôi đã kiểm tra hàng, nhãn hiệu chính hãng, gia công tốt vẫn còn rất mới.
Tôi thấy xứng đáng nên cũng không trả giá mà nhận hàng luôn, nào ngờ chưa đầy ba ngày thì trong nhà đã xảy ra chuyện. Sau đó tôi đi tìm tên thương nhân kia thì ông ta đã rời khỏi Dược Vương Câu rồi.
Vịnh Lục Thủy chủ yếu là những gia đình giàu có, muốn điều tra một người không phải quá khó, tôi nhờ bạn bè ở Vịnh Lục Thủy điều tra lai lịch của người này.
Về sau tôi biết được, người này vốn là một tiểu phú gia ở Vịnh Lục Thủy, sau đó vì bám vào Lục gia nên đã tham gia một vài vụ làm ăn lớn, kiếm được nhiều tiền nên đổi một căn biệt thự.
Kết quả vừa mới chuyển đến nhà mới thì cả chục người trong nhà chết thảm. Tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan đến máy hát nhưng cũng không đưa ra được bằng chứng, mà cho dù đưa ra bằng chứng cũng vô dụng.