Nôn hết nước vàng lại nôn nước xanh, nôn hết nước đắng lại nôn nước mặn, cho đến khi trong dạ dày không còn gì để nôn nữa, Lý Bạn Phong loạng choạng đứng dậy từ dưới đất.
Đĩa than quay trên mâm, máy hát khẽ ngân nga: "Tướng công à, cần gì phải khổ chiến một trận như vậy?"
Lý Bạn Phong lắc đầu nói: "Thắng thì không tính là khổ, phiền nương tử quét dọn chỗ ở, ta đi rồi về ngay."
"Tướng công lại đi đâu vậy?"
"Mua đồ ăn."