"Dương Nham Tranh là quản sự của nhị tiểu thư trong Sở gia, hơn hai tháng trước, ông ta đến thôn Lam Dương một chuyến, bảo tôi nghe ngóng tin tức của cậu, một khi nghe ngóng được cậu có tiền thì đi tìm hai viên gạch đặt bên cạnh cái giếng cổ ở đầu thôn, ông ta sẽ phái người đến đây làm việc, sau khi xong chuyện sẽ cho tôi tiền thưởng, một lần ba mươi đồng Đại Dương.
Hai ngày trước, ông ta đến gặp tôi một lần, đưa tiền thưởng cho tôi đúng theo ước định, còn nói cho tôi biết, càng làm tiếp thì tiền thưởng sẽ càng nhiều, lúc này tôi mới liên tục theo dõi hành tung của cậu.
Những người đến cướp tiền đều là do Dương Nham Tranh phái tới, họ là người ngoại hương, chưa quen với cuộc sống nơi đây, tôi phụ trách chỉ đường để họ làm quen.
Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ mau chóng báo cho Dương Nham Tranh biết, từ lúc tôi nhúng tay vào chuyện này đến giờ chưa hề động thủ với cậu, cũng chưa từng muốn hại cậu, tôi đã nói hết tất cả những gì tôi biết, Ngũ công tử, còn có vị đại gia này, hai người hãy tha cho tôi một mạng."
Ông chủ Ngụy quỳ trên mặt đất, muốn khóc nhưng khóc không thành tiếng.