"Tú Linh, việc này không hợp lý."
Thẩm Dung Thanh hạ giọng nói: "Bào Ứng Thần còn thoi thóp một hơi, liều mạng trở về đại sảnh, ít nhất lão nên tìm người giải độc giúp mình chứ."
Trương Tú Linh cầm sổ tay, vội vàng ghi chép lại toàn bộ màn cảm động này, trả lời Thẩm Dung Thanh một câu qua loa: "Có lẽ lão ta trúng độc, không có thuốc nào giải được."
Thẩm Dung Thanh liên tục lắc đầu nói: "Cho dù không có thuốc giải, lão đã về tới địa bàn của mình, dù gì cũng phải tìm người thử xem."
Trương Tú Linh càng viết càng nhanh: "Có lẽ Bào Đại đương gia đã sớm xem nhẹ chuyện sống chết."