Chung Hoài Ân ngâm mình trong thùng ba ngày, chống chọi với bệnh của Lục ăn mày suốt ba ngày.
Cuối cùng cậu ta không chống nổi, chết ở trong thùng.
Từ lão nhìn Chung Hoài Ân, luôn miệng than thở: "Đáng tiếc, đáng tiếc cho cái thùng tốt này, đáng tiếc cho thùng sốt vàng tốt này."
Đối với đệ tử của Thánh Hiền Phong, Từ lão vẫn luôn không có ấn tượng tốt gì, nhưng người chết là chuyện lớn, Từ lão không đành lòng để Chung Hoài Ân chết xa nhà.
Lão trồng ra hai người cà tím, làm một cái cáng, đưa Chung Hoài Ân về Thánh Hiền Phong.