Lý Bạn Phong rời khỏi quán trà, dạo qua cửa hàng Mặc Hương một vòng, vào đêm đã trở lại Nhạn Sa Trai.
Đàm Phúc Thành đang ở trong sân đọc sách, gã không biết nhiều chữ, bên cạnh có từ điển, xem rất mất sức.
Gã kéo ghế cho Lý Bạn Phong: "Thất gia, mời ngồi."
Lý Bạn Phong không ngồi, Đàm Phúc Thành là phụng tu, ngồi ghế của gã có thể sẽ đưa tới phiền phức, cũng không phải là không tin tưởng Đàm Phúc Thành, nhưng tình huống của Đàm Phúc Thành hình như không đúng lắm.
"Thất gia, những năm này tu vi của tôi càng ngày càng cao, chuyện làm ăn ngày càng phát triển, nhà cửa mua được hơn mười căn, vợ cưới hơn mười người, cứ tưởng mình hưởng hết phúc của nhân gian, mà nay tôi mới biết được, nửa đời này của tôi đều sống hoài sống phí.