TRUYỆN FULL

[Dịch] Phổ La Chi Chủ

Chương 546

"Tú Nhi à, người này thật sự không phải Lục Đông Lương, anh nói không phải thì không phải."

"Thất ca..."

"Tú Nhi à, còn muốn cãi lời, anh sẽ động gia pháp."

Hà Ngọc Tú không dám lên tiếng, Lý Bạn Phong tính toán thời gian đã đến, để Hà Ngọc Tú chờ ở trong phòng trước.

Đây là khách sạn Lý Bạn Phong mới xây ở cầu Hoàng Thổ, Hà Ngọc Tú nhìn xung quanh, thở dài: "Xây cái này để làm gì? Cầu Hoàng Thổ này còn cứu được sao?"

Hà Ngọc Tú ngậm thuốc lá, đang ngẩn người nhìn ra cửa sổ thì thấy Lý Bạn Phong từ bên ngoài phòng dẫn vào một người.

Người này hơn bốn mươi tuổi, dáng người cao ngất, gương mặt gầy guộc, mày rậm mắt to, mặc một chiếc áo măng tô vàng.

Nhìn thấy người này, Hà Ngọc Tú nhả điếu thuốc trong miệng ra, cầm lấy cái ghế bên cạnh, xông thẳng lên.

"Tú Nhi, bình tĩnh!" Lý Bạn Phong ôm chặt lấy "Lục Đông Lương", né trái né phải.

"Thất ca, liều mạng với hắn!"

Hà Ngọc Tú hô: "Đây là thật, áo măng tô vàng trên người hắn đặt may ở Anh, em chắc chắn sẽ không nhận sai!"

Hai phút sau, Lý Bạn Phong ngồi trong phòng, thở hổn hển trách mắng Hà Ngọc Tú: "Tú Nhi, em giỏi quá rồi, em không nghe lời anh nữa sao? Anh nói đây là giả, tại sao em còn động thủ? Một 'Lục Đông Lương' tốt như vậy thiếu chút nữa bị em làm hỏng rồi!"

Hà Ngọc Tú hổ thẹn: "Thất ca, anh làm vậy cũng quá giống thật, nếu không phải giọng của hắn không giống, em thật sự không thể phân biệt được."

"Giọng nói không giống thì chúng ta có thể điều chỉnh lại, em xem còn có sơ hở gì khác hay không."

Hà Ngọc Tú cẩn thận kiểm tra một lượt: "Thất ca, bề ngoài không có sơ hở, đây chính là Lục Đông Lương."

Lý Bạn Phong vẫn còn chưa hết giận: "Anh tu sửa một khách sạn dễ dàng lắm sao? Vừa sửa hai gian phòng đã bị em đập hỏng một cái!"

Hà Ngọc Tú cúi đầu nói: "Em nhận phạt."

Lý Bạn Phong hừ một tiếng: "Anh không thiếu tiền!"

Hà Ngọc Tú đỏ mặt: "Vậy em nhận đánh!"

Lý Bạn Phong thở dài: "Trận đánh này ghi nhớ trước đã, chúng ta làm chuyện chính đáng trước."

Làm chuyện chính đáng?

Hà Ngọc Tú nhìn giường: "Em dọn dẹp một chút."

"Không phải làm việc ở đây, quay về thành Lục Thủy, biến Lục Đông Lương này thành thật."

Hà Ngọc Tú chỉ vào "Lục Đông Lương" nói: "Đây là người dưa lưới, lấy thứ này làm Lục Đông Lương e là không ổn? Huống hồ anh không có máu của Lục Đông Lương, làm sao có thể tạo ra người dưa lưới như vậy?"

Đúng vậy, đây đúng là người dưa lưới, cũng không phải dùng máu của Lục Đông Lương làm ra, chỉ là dáng người giống với Lục Đông Lương.

Nương tử dán một lớp đất sét lên người dưa lưới, sau khi nặn đi nặn lại đã trở thành Lục Đông Lương, từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn ra sơ hở của Lục Đông Lương.

Nhưng bên ngoài là bên ngoài, về phương diện bên trong, người dưa lưới và Lục Đông Lương chênh lệch quá lớn.

"Tú Nhi à, Lục Đông Lương này là thật."

Lý Bạn Phong nhìn "Lục Đông Lương" nói: "Hà gia nói hắn là thật, Lý Thất nói hắn là thật, Mã Ngũ nói hắn là thật, Sở gia cũng nói hắn là thật.

Lục Xuân Oánh nói hắn là thật, Đoàn Thiếu Hà cũng phải nói hắn là thật, nhân chứng vật chứng, Bằng Chứng Như Núi, người này chính là thật!"

Thành Lục Thủy, nhà chính Lục gia.

Đoàn Thiếu Hà cả ngày lo lắng bất an, ăn ngủ không yên, sợ Lục Đông Lương đột nhiên xông vào nhà.

Nếu hắn ta muốn xông vào, mình sẽ liều mạng với hắn ta, sống chết cũng không thừa nhận hắn ta là thật, bất chấp tính mạng của mình, cũng phải bảo vệ con trai.

Vào đêm, một tên chi quải đến thông báo: "Phu nhân, Khâu đầu lĩnh đã trở về."

"Chí Hằng!" Đoàn Thiếu Hà vui mừng khôn xiết: "Mau mời vào, nhanh lên!"

"Hắn không tới một mình, Hà Ngọc Tú và Lý Thất cũng ở đó."

"Hà Ngọc Tú và Lý Thất?" Đoàn Thiếu Hà do dự một chút: "Bọn họ cũng coi như người nhà, mời vào luôn!"

Không bao lâu sau, Khâu Chí Hằng, Lý Thất, Hà Ngọc Tú đều vào nhà chính, Đoàn Thiếu Hà nói: "Ngọc Tú, Lý Thất, hai người ngồi ở đây một lúc, tôi có chuyện muốn nói riêng với Chí Hằng!"

Hà Ngọc Tú cười nói: "Thiếu Hà, sao lại nói vậy? Hơn nửa đêm mà chị đi nói chuyện riêng tư với một người đàn ông."

Đoàn Thiếu Hà cũng không để ý đến sự khó coi: "Đây là chuyện nhà của bọn tôi."

Khâu Chí Hằng nói: "Đoàn phu nhân, có chuyện gì cứ nói ở đây đi."

Đoàn Thiếu Hà lắc đầu: "Chuyện nhà không thể nói với người ngoài!"

Hà Ngọc Tú lên tiếng: "Thiếu Hà, tôi đã sớm biết chuyện trong nhà chị, ngày nào chị cũng dẫn Chương Hoài Nghĩa ra ngoài, làm như tôi không nhìn ra. Đứa bé kia chính là Nguyên Hải đúng không? Chị dùng kỹ pháp đổi hồn cho nó rồi!"

Đoàn Thiếu Hà run rẩy: "Hà Ngọc Tú, cô đừng nói bậy, cái gì mà đổi hồn? Trên đời này làm gì có loại chuyện này?"

Hà Ngọc Tú cười nói: "Thiếu Hà, chị cũng quá xem thường tôi rồi, tôi lăn lộn trên giang hồ nhiều năm như vậy, người quen biết tôi, ai mà không gọi một tiếng chị Tú? Tôi có thủ đoạn gì mà chưa từng thấy?

Thứ chị dùng chính là kỹ pháp tình tu, trao đổi cốt nhục, hai người có huyết thống đủ gần là có thể đổi hồn, nếu chị còn không chịu thừa nhận, tôi sẽ không quan tâm chuyện nhà chị nữa, chờ Lục Đông Lương trở về, con trai của chị sẽ không giữ được!"

Đoàn Thiếu Hà nhìn Hà Ngọc Tú, lắp bắp hỏi: "Đông Lương kia, là thật sao?"

Hà Ngọc Tú hừ một tiếng: "Cái nào là thật, không ai nói rõ được, tôi cảm thấy người có thể bảo vệ con trai của chị chính là thật!"

Đoàn Thiếu Hà kinh ngạc: "Lời này nghĩa là sao?"

Lý Thất nói: "Tôi có thể đưa cho bà một Lục Đông Lương, tôi cam đoan Lục Đông Lương này sẽ không giết con trai của bà."

Ban đầu, Đoàn Thiếu Hà không hiểu, suy nghĩ một hồi lâu, lắc đầu liên tục: "Các người đang cấu kết với nhau tính kế tôi!"

Khâu Chí Hằng lên tiếng: "Tuy rằng tôi không ở Lục gia nữa, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không tính kế Lục gia, Đoàn phu nhân, nếu muốn bảo vệ Nguyên Hải, chỉ có một cách này."

Đoàn Thiếu Hà dù thế nào cũng không đồng ý, Hà Ngọc Tú thở dài: "Thiếu Hà, chị về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi sẽ nói chuyện riêng với chị."

Đoàn Thiếu Hà trở về phòng, Hà Ngọc Tú đứng dậy cũng muốn đi, Lý Bạn Phong hạ giọng nói: "Chị thương lượng với bà ta thế nào?"

"Tôi học được chút bản lĩnh với Du Đào, chuyện này nói một lúc là có thể thông."

Lý Bạn Phong nghĩ mãi mà không hiểu, Du Đào thì có bản lĩnh gì chứ?

Khâu Chí Hằng lắc đầu, y cũng không quen biết Du Đào.

Qua một tiếng, Đoàn Thiếu Hà ra khỏi phòng, chỉnh trang lại quần áo, hít sâu một hơi nói: "Cứ làm theo lời các người nói đi!"

Lý Bạn Phong mỉm cười.

Rời khỏi dinh thự Lục gia, Lý Bạn Phong báo cho La Chính Nam: "Thông báo cho Lục Xuân Oánh, có thể trở về thành Lục Thủy rồi."

Thành Lục Thủy, đường Hưng Thanh, Hà Gia Khánh mua một tờ báo, dựa vào tường xem một lúc, lấy từ trong túi ra một đồng Đại Dương, ném vào bát xin ăn của tên ăn mày.

Tên ăn mày lắc lắc cái bát nói: "Thấy chưa, Lục Đông Lương đã trở lại, cậu thấy chuyện này là thật sao?"

Hà Gia Khánh mỉm cười: "Thật hay giả, ông còn không nhìn ra?"

Ăn Mày Lục Thủy lắc đầu: "Lần này ta thật sự không nhìn ra, ta cảm thấy hắn là thật."

Hà Gia Khánh đưa tờ báo cho Lục ăn mày: "Tôi phải tranh thủ thời gian gặp người này, người này rất có ích với tôi."