Chương 599:
Một y giả tiến lên nói: "Tiểu thư, cô ngồi nghỉ một lúc, nhân lúc trúng độc chưa sâu, chúng ta cùng nghĩ cách."
Sở Nhị cười lạnh một tiếng: "Ông có thể nghĩ cách gì, trúng độc Đao Lao Quỷ, cách giải độc duy nhất là chặt bỏ chỗ trúng độc."
Lý Bạn Phong nhớ tới cuộc đối thoại giữa Phó Thái Nhạc và bức chân dung của lão, lúc đó lão chạy xuống núi, tay phải trúng độc, nếu chặt tay phải thì còn có thể sống sót.
Nhưng Sở Nhị bị thương ở gáy.
"Thôi, ra tay đi." Sở Nhị rút ra một thanh mã tấu, ném cho Lý Bạn Phong.
"Làm gì?" Lý Bạn Phong ngẩn người.
"Chặt đầu tôi." Sở Nhị bình tĩnh trả lời.
"Cô điên rồi sao?"
"Không thì còn làm gì được? Biến thành bộ dạng như bọn chúng?" Sở Nhị chỉ về phía Đao Quỷ Lĩnh xa xa.
Trúng độc Đao Lao Quỷ, sau khi phát độc thì sẽ biến thành Đao Lao Quỷ.
Lý Thất ngơ ngác nhìn Sở Nhị.
Sở Nhị cúi đầu, đảo mắt nhìn Lý Thất, gáy ả đang sưng lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Nhìn nhau một lúc, Sở Nhị cảm thấy khô cổ họng, muốn nuốt nước bọt.
Một y giả khác tiến lên nói: "Nhị tiểu thư, tuyệt đối đừng nuốt, trong miệng cô toàn là nước độc, cô nhịn một lúc, đừng ăn uống gì, chúng ta cùng nghĩ cách, tôi nhớ trong một cuốn y thư có nói, ở Khổ Thái Trang có một loại Toái Tâm Lan, giã nát ngậm trong miệng, ba ngày là khỏi."
Lý Bạn Phong nói với Sở Nhị: "Cô ở đây chờ, tôi đi rồi về ngay."
Sở Nhị lắc đầu: "Không cần đi đâu, Toái Tâm Lan căn bản vô dụng."
Y giả ở bên cạnh nói: "Nhị tiểu thư, tôi thực sự đã thấy trong y thư..."
"Vứt cuốn y thư đó đi, đều là lừa ông."
Sở Nhị rất hiểu Khổ Thái Trang: "Tôi đã thấy có người tới Khổ Thái Trang tìm Toái Tâm Lan, chính là để giải độc Đao Lao Quỷ, người đó ngậm mấy chục cây Toái Tâm Lan, cầm cự được năm ngày, cuối cùng vẫn biến thành Đao Lao Quỷ."
Một y giả khác nói: "Ở tân địa lò Khí Thủy có một loại Tam Nhãn Trúc, lấy lá trúc quấn vào vết thương là có thể giải độc!"
Lý Bạn Phong lại muốn đi lò Khí Thủy, Sở Nhị ngăn hắn lại, lắc đầu: "Thứ đó cũng vô dụng."
"Cô đã thấy Tam Nhãn Trúc chưa?"
Sở Nhị suy nghĩ một chút, vẻ mặt hơi mơ hồ: "Tôi đã thấy sao? Hình như tôi đã thấy, tôi đã thấy ở đâu, là ở lò Khí Thủy sao? Tôi đã tới lò Khí Thủy sao..."
Y giả nói: "Nhị tiểu thư, cô tuyệt đối đừng sốt ruột, có vài chuyện cô quên thì quên đi, tuyệt đối đừng quên chuyện quan trọng."
"Chuyện quan trọng là gì?" Sở Nhị hỏi ngược lại.
"Chính là, chuyện quan trọng nhất đời cô..." Y giả cũng không giải thích rõ ràng được.
Thôi Đề Khắc nói: "Trúng độc Đao Lao Quỷ, phải nhớ mình là ai, một khi quên mất mình là ai thì lập tức sẽ biến thành quỷ."
Phó Thái Nhạc vẽ cho mình nhiều bức tranh như vậy, từ trẻ tới già, chính là để nhớ mình là ai.
Sở Nhị đột nhiên cười một tiếng: "Sớm biến, muộn biến, đều là biến, hà tất phải chịu đựng đau khổ này? Đúng rồi, tôi là khổ tu, tôi nhớ ra rồi, tôi rất biết chịu khổ, nhưng tại sao phải chịu khổ..."
Trí nhớ của ả đang nhanh chóng tiêu tán.
Lý Thất sờ Phán Quan Bút.
Phán Quan Bút thở dài, nó không biết cách giải độc.
Lý Thất chạm vào hồ lô rượu, hồ lô rượu thở dài: "Ngay cả khi Diêu lão còn sống cũng không có cách giải độc của Đao Lao Quỷ."
Lý Thất nói với Sở Nhị: "Cứ nghĩ về mình là ai, tuyệt đối đừng ăn uống gì, ở đây chờ tôi quay lại."
Phó Thái Nhạc đã chống đỡ được nhiều ngày như vậy, Sở Nhị nhất định cũng có thể chống đỡ được.
Chỉ cần ả có thể chống đỡ được, chắc chắn có thể nghĩ cách chữa khỏi cho ả, mấu chốt là tìm ai chữa.
Trước tiên hỏi nương tử, sau đó hỏi Tùy Thân Cư, nếu người nhà đều không biết thì tới Khổ Thái Trang tìm Khổ bà bà.
Khổ bà bà nhất định sẽ quan tâm đệ tử của mình, nhưng Khổ bà bà có thể chữa khỏi cho Sở Nhị không?
Sở Nhị vừa nói, có người ở Khổ Thái Trang đã biến thành Đao Lao Quỷ, Khổ bà bà có thể cũng bó tay.
Vậy thì đi tìm người bán hàng rong, nếu người bán hàng rong không có cách nào, thì tìm Tôn Thiết Thành, nếu Tôn Thiết Thành không có cách nào thì còn Từ lão...
Không thể để Sở Nhị chết như vậy, không thể nợ ả một mạng.
"Anh đừng đi!" Sở Nhị hô lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi đã cứu anh, đoạn đường cuối cùng cũng nên để anh tiễn tôi!"
Lý Thất không đáp lại, tiếp tục đi về phía trước.
Sở Nhị lấy một con dao từ tay thuộc hạ: "Thôi, sống thì bị anh ghét bỏ, chết rồi biến thành bộ dạng quỷ quái kia càng khiến anh ghét bỏ, tôi tự kết liễu mình vậy."
Ả muốn tự sát, Lý Bạn Phong cướp lấy con dao, định lấy dây trói Sở Nhị lại.
Sở Nhị hét lên: "Nếu anh dám trói tôi, tôi sẽ chết ngay bây giờ, tôi nuốt một ngụm nước bọt là có thể tự đầu độc mình."
Lý Bạn Phong buông dây xuống.
Sở Nhị nói với mọi người: "Mọi người đi đi, để tôi nói riêng với Lý Thất vài câu, nhân lúc tôi còn nhớ, tôi phải nói hết những lời này!"
Thôi Đề Khắc nói: "Trước khi đuổi tôi đi, có thể để tôi thử chữa trị không?"
Suýt quên mất tên quỷ dương này, Sở Nhị nhìn về phía Thôi Đề Khắc, ánh mắt mang theo một tia hy vọng.
Lý Bạn Phong rất nghi ngờ, Thôi Đề Khắc giỏi chữa bệnh, nhưng không giỏi giải độc.
Anh ta định lấy Sở Nhị làm thí nghiệm?