Lý Bạn Phong đang vẽ bản đồ trong Tiêu Dao Ổ, vẽ bản đồ đồi Tiện Nhân.
Vạn Tấn Hiền biết Lý Bạn Phong dùng kỹ pháp Từ Biệt Vạn Dặm, đồng nghĩa với việc lão biết Lý Bạn Phong có tu vi tầng chín.
Chuyện này là một mối lo trong lòng Lý Bạn Phong, hắn nhất định phải tìm được Vạn Tấn Hiền, trừ khử lão.
Vạn Tấn Hiền bị Lý Bạn Phong đưa đến Đao Quỷ Lĩnh, hiện tại Đao Quỷ Lĩnh nằm trên đồi Tiện Nhân.
Trước đây, dưới ảnh hưởng từ kỹ pháp Đèo Núi Chập Chùng của Thánh Nhân, lối vào đồi Tiện Nhân rất khó tìm, lối ra thì không thấy, phương hướng hỗn loạn, địa thế chồng chất, ở Phổ La Châu không có bản đồ hoàn chỉnh của đồi Tiện Nhân.
Bây giờ Thánh Nhân đã mất, ảnh hưởng của kỹ pháp Đèo Núi Chập Chùng cũng biến mất, nhưng đồi Tiện Nhân đã trở thành địa bàn của Đao Lao Quỷ, người thường không dám bước chân vào đó, chuyện bản đồ càng không có hy vọng.
May mắn là trước đây Lý Bạn Phong đã đi khắp mọi thôn trang trên đồi Tiện Nhân, dựa vào thiên phú về phương hướng và khoảng cách của lữ tu, khung sườn bản đồ nhanh chóng thành hình.
Còn một vài chi tiết hắn cần phải nhớ lại kỹ càng, Mã Ngũ đột nhiên đẩy cửa bước vào: "Lão Thất, chúng ta có thương vụ lớn rồi!"
"Thương vụ lớn gì?"
Vì lo liệu thành Thất Thu và cầu Hoàng Thổ, Mã Ngũ dạo này bận đến tối mắt tối mũi, hôm nay không biết vì chuyện gì mà y vội vàng chạy về Tiêu Dao Ổ.
Mã Ngũ nói: "Một thương nhân họ Trần tự tìm đến tôi, muốn hợp tác làm ăn, lão Thất, việc buôn bán của chúng ta vươn ra ngoại châu rồi!"
Lý Bạn Phong không hiểu chuyện này lắm, trước đây hắn cũng từng nghe nói, các đại gia tộc đều có giao thương với ngoại châu, nhưng ngoại châu và Phổ La Châu rốt cuộc có thể làm ăn gì?
Mã Ngũ giải thích: "Ngoại châu gọi tu vi là ám năng lượng, gọi pháp bảo, linh vật và đan dược là vật dẫn ám năng lượng, vật dẫn ám năng lượng của ngoại châu đều mua từ chỗ chúng ta, thương nhân họ Trần này chính là người làm nghề này."
Lý Bạn Phong nhíu mày: "Đây chẳng phải là đưa vũ khí cho ngoại châu sao?"
Mã Ngũ nhún vai: "Lão Thất, chúng ta là thương nhân, chuyện này không phải việc của chúng ta, hơn nữa chúng ta cũng không quản được, chúng ta không bán, các gia tộc khác cũng sẽ bán cho ngoại châu."
Lý Bạn Phong cất bản đồ: "Ngày mai tôi sẽ gọi tất cả các đại gia tộc lại, từ hôm nay, việc buôn bán này phải chấm dứt, ai còn làm như vậy thì chính là đối đầu với tôi."
Mã Ngũ khuyên Lý Bạn Phong: "Dù ngăn cản các đại gia tộc cũng vô dụng, sảnh Quan Phòng vẫn còn đó, bọn họ cũng có kênh để lấy pháp bảo và đan dược, thậm chí có lúc còn thuê thợ săn đến tân địa săn bắn."
Đạo lý đúng là như vậy, nhưng sự việc lại càng không thích hợp.
"Sảnh Quan Phòng tự có kênh riêng, tại sao còn phải thông qua thương nhân họ Trần này để làm ăn với chúng ta? Tìm một người trung gian để kiếm lời chênh lệch? Điều này có lợi gì cho ngoại châu?"
Mã Ngũ giải thích: "Thương nhân này rất đặc biệt, hắn không phải người Hoàn quốc, hắn đến từ nước Mỹ. Hoàn quốc giao việc buôn bán ở Phổ La Châu cho hắn làm, việc buôn bán bên Mỹ cũng sẽ mở cho Hoàn quốc làm, đây là kết quả của nhiều bên tranh giành."
Tranh giành?
Ở Hoàn quốc, người biết đến Phổ La Châu rất ít, trước khi đến Phổ La Châu, Lý Bạn Phong hoàn toàn không biết có nơi này tồn tại.
Phổ La Châu, ám năng lượng, ám năng giả, ở Hoàn quốc, đây là tuyệt mật trong tuyệt mật, chuyện quan trọng như vậy lại tìm một thương nhân nước ngoài để tranh giành?
Lý Bạn Phong luôn cảm thấy chuyện này không bình thường.
"Lão Ngũ, thương nhân họ Trần này có thể có âm mưu."
Mã Ngũ gật đầu: "Tôi cũng nghi ngờ có âm mưu, nhưng trong tay hắn cầm thư của sảnh Quan Phòng, thư này là thật, tôi đã hỏi người của chúng ta trong sảnh Quan Phòng, chuyện này cũng là thật, lão Thất, thương vụ lớn như vậy, chúng ta không thể bỏ qua."
Vừa nói, Mã Ngũ vừa nhìn quanh, ra hiệu cho Lý Bạn Phong xem trong phòng có móc câu hay không.
Lý Bạn Phong lắc đầu, hắn đã dùng kỹ pháp của nương tử để tẩy rửa căn phòng này vài lần, chắc chắn không có móc câu, Mã Ngũ nhỏ giọng nói: "Anh là người ngoại châu, anh hiểu rõ chuyện ngoại châu hơn tôi, chúng ta phải cùng nhau bàn bạc thương vụ này."
Bàn bạc cũng không phải không được, Lý Bạn Phong không muốn làm vụ này, nhưng hắn phải biết thương nhân họ Trần kia có ý đồ gì.
Hai ngày sau, Mã Ngũ mở tiệc chiêu đãi ở Tiêu Dao Ổ, đặc biệt chiêu đãi thương nhân họ Trần này.
Khách khứa đến đông đủ, Mã Ngũ giới thiệu đôi bên: "Lão Thất, vị này là Dick Trần tiên sinh đến từ nước Mỹ."
Nhìn bề ngoài, Dick Trần là một người phương Đông điển hình, trông có vẻ còn trẻ, khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, ngũ quan tinh xảo, chắc hẳn đã phẫu thuật thẩm mỹ, trên mặt luôn mang theo nụ cười nhạt, một nụ cười hơi khinh miệt pha chút giễu cợt.
Khi giới thiệu Lý Bạn Phong, Mã Ngũ đặc biệt nhấn mạnh: "Đây là tổng giám đốc của tập đoàn Thất Thu chúng tôi, thương vụ này phải do tổng giám đốc của chúng tôi quyết định."
Tổng giám đốc?
Lý Bạn Phong nhìn Mã Ngũ, không hiểu sao mình lại có thêm chức danh này.
Mã Ngũ là công tử nhà giàu, vì đủ loại nguyên nhân, y chưa từng đến ngoại châu, nhưng y không phải là không biết gì về ngoại châu, y đang dùng cách mà Dick Trần có thể thích ứng để giao tiếp.
Dick Trần nhìn Lý Bạn Phong, khẽ gật đầu, không có ý định bắt tay với Lý Bạn Phong.
Điều này cũng hợp ý hắn, Lý Bạn Phong cũng không có thói quen bắt tay.
Lý Bạn Phong thậm chí còn không gật đầu, hắn chỉ lặng lẽ nhìn Dick Trần.
Mã Ngũ khách sáo vài câu, nhanh chóng vào chuyện chính: "Chúng tôi đã tính toán danh sách hàng hóa mà Trần tiên sinh đưa ra, về báo giá, chúng tôi đã đưa ra phương án, đương nhiên, nếu hợp tác thuận lợi, chúng tôi cũng sẵn lòng nhượng bộ về giá cả."
Mã Ngũ là thương nhân, nhưng đây không phải cách làm ăn mà y quen thuộc, để thích ứng với Dick Trần, Mã Ngũ đã tốn không ít công sức.
Dick Trần nhìn phương án của Mã Ngũ, tiện tay đặt sang một bên, trên mặt vẫn mang nụ cười khinh miệt giễu cợt: "Đây là lần đầu tiên tôi đến, đến, nơi này, gọi là gì nhỉ?"
Thư ký bên cạnh nhắc nhở: "Nơi này gọi là Phổ La Châu."
Cô nàng thư ký này trông khá xinh đẹp, gò má trắng nõn, mặt đầy đặn, tóc ngắn ngang tai, đeo kính không gọng, cặp đào tròn trịa, chỉ có một phần ba chạm vào ghế ngồi, toát lên vẻ chuyên nghiệp, năng động và lạnh lùng của một nữ nhân viên công sở.
"Phổ La... Châu."
Dick Trần nói có chút khó khăn: "Cái tên này thật sự có chút khó đọc, tôi tạm gọi tắt nơi này là Phổ Châu, mọi người chắc không có ý kiến gì chứ?"
Nghe câu này, mặt Mã Ngũ giật giật.
Lần gặp trước, Dick Trần đã nói mình không nhớ được tên Phổ La Châu, lần này gã vẫn nói không nhớ được.
Không chỉ không nhớ được, gã còn tự đổi tên.
Tiên sinh kế toán ngồi bên cạnh run run đầu bút, ngay cả y cũng sắp không nhịn được nữa.
Nhưng Dick Trần không thấy có gì bất ổn, gã tiếp tục nói: "Tôi biết, Phổ Châu là một nơi rất bế tắc thông tin, nhưng tôi không ngờ nơi đây lại lạc hậu đến mức độ này.
Mã tiên sinh, bây giờ anh đưa ra bảng giá, là muốn thông qua cuộc đàm phán này để chốt luôn thương vụ này sao?"
Mã Ngũ quả thật nghĩ như vậy, nghĩ vậy cũng không sai, là Dick Trần chủ động tìm y, việc buôn bán lẽ ra nên đàm phán như vậy.
Dick Trần lại không cho là vậy: "Bây giờ là thời đại của thông tin và dữ liệu, tôi cần phải so sánh các thông tin khác nhau thì mới có thể nhận định anh có giá trị hợp tác trong kinh doanh hay không."
Mã Ngũ hỏi: "Nếu cảm thấy tôi không có giá trị, tại sao ban đầu anh lại tìm tôi giao dịch?"
Dick Trần dang hai tay ra: "Bởi vì Phổ Châu không có nhiều người để lựa chọn, nói chính xác hơn, ở đây không có ai am hiểu kiến thức thương mại hiện đại, tôi chỉ có thể tìm một người không quá ngu dốt trong đám người dốt đặc cán mai.
Mã tiên sinh, nếu anh thật sự muốn sự nghiệp của mình có bước đột phá, có thể đột phá khỏi vùng đất Phổ Châu lạc hậu này, tôi khuyên anh nên ra ngoài đi đây đi đó, ít nhất anh phải hiểu khái niệm về dữ liệu và thông tin."
Đối với khái niệm dữ liệu và thông tin, Mã Ngũ rất mơ hồ, người Phổ La Châu nào cũng mơ hồ.
Nhưng chính hai khái niệm mơ hồ này đã trực tiếp hạ thấp thân phận của Mã Ngũ, khiến y tức đến nỗi gân xanh cộm lên, không nói nên lời.
Lý Bạn Phong không tức giận, hắn hỏi Dick Trần một câu: "Anh thường dùng cách nào để lấy dữ liệu và thông tin?"
Dick Trần cười đáp: "Nói điều cơ bản nhé, có lẽ anh còn chưa biết khái niệm internet, trên internet, tôi có thể tìm được hầu hết thông tin mình cần."
Lý Bạn Phong nói: "Chúng tôi cũng có kênh thông tin của chúng tôi, chúng tôi có báo chí."
Dick Trần lắc đầu: "Thứ đó quá lỗi thời rồi, đó là phương tiện truyền thông của thế kỷ trước, đáng lẽ phải đưa vào bảo tàng từ lâu mới phải. Hơn nữa, tôi cũng đã xem qua báo chí của các anh, thông tin trên đó quá loãng, độ tin cậy quá thấp."
Lý Bạn Phong gật đầu: "Độ tin cậy của báo chí Phổ La Châu quả thực không cao lắm, mười tin tức có lẽ chỉ có ba tin là thật, nhưng thứ anh gọi là internet, một trăm tin tức chưa chắc đã có một tin là thật, anh dùng nó làm kênh thông tin thì có gì đáng tự hào?"
Dick Trần hơi nhíu mày: "Anh dựa vào đâu mà nói như vậy? Anh đã tiếp xúc với internet chưa?"
Lý Bạn Phong cười: "Ở Phổ La Châu, không phải ai cũng có tư cách lên tiếng trên báo chí, nhưng đến ngoại châu, bất cứ ai cũng có thể nói nhảm trên internet, anh thấy độ tin cậy của internet cao đến đâu?"
Dick Trần lắc đầu: "Hình như anh cũng hiểu đôi chút về internet, nhưng cách suy nghĩ của anh khiến tôi kinh ngạc, anh lại so sánh báo chí với internet, đủ thấy tư tưởng anh cổ hủ và lạc hậu đến mức nào.
Cách nói chuyện của tôi có thể hơi thẳng thắn, nhưng tôi không có ý xúc phạm anh, tôi chỉ muốn bày tỏ suy nghĩ thật của mình.
Lý tiên sinh, sự lạc hậu và biệt lập của Phổ Châu các anh đã quyết định thái độ của tôi đối với các anh, đây là phản ứng của sự thật khách quan, không phải là sự kỳ thị chủ quan của tôi, anh hiểu ý tôi chứ?"
Lý Bạn Phong lắc đầu: "Ai kia ơi, tôi vẫn không hiểu ý anh."
Dick Trần nhíu mày: "Tôi có tên có họ, đừng gọi tôi là ai kia, đây là sự tôn trọng tối thiểu đối với tôi."
Lý Bạn Phong rất nghiêm túc hỏi: "Anh tên gì nhỉ?"
Mặt Dick Trần giật giật, nhưng vẫn giữ nụ cười nhạt: "Tôi tên là Dick Trần, tôi hy vọng anh nhớ kỹ."
"Anh họ Dick?"
Mặt Dick Trần lại giật giật: "Lý tiên sinh, có lẽ anh chưa tiếp xúc với ngôn ngữ của các quốc gia khác, trong ngôn ngữ của tôi, họ thường đặt sau tên."
"Thì ra anh họ Trần?"
Lý Bạn Phong lắc đầu: "Cái tên này không hay, không tây chẳng ta, nghe không ra gì hết. Anh muốn làm người nước ngoài đến vậy, tôi đặt cho anh một cái tên tây nghe hay hơn, tôi gọi anh là Suck Dick, anh không có ý kiến gì chứ?"
Dick Trần không cười nữa, Suck Dick là câu chửi tục: "Lý tiên sinh, tôi không biết câu nói vừa rồi của anh là cố ý hay vô tình?"
"Cố ý." Lý Bạn Phong rất thẳng thắn: "Tôi không định xúc phạm anh, tôi đang sỉ nhục anh, anh không nghe ra sao, Suck Nhi?"
Dick Trần siết chặt tay, định đập bàn.
Lý Bạn Phong nhắc nhở: "Nếu đập hỏng bàn, tôi sẽ chặt tay anh."
Dick Trần càng siết chặt tay hơn, Lý Bạn Phong cười nói: "Lại giơ nắm đấm về phía tôi, tôi cũng sẽ chặt tay anh, tôi không nhắm vào anh, làm việc ở Phổ La Châu chính là thẳng thắn như vậy."
Dick Trần buông tay, dẫn thư ký đứng dậy bỏ đi.
Mã Ngũ tự mở một phòng VIP, uống rượu giải sầu hết ly này đến ly khác.
Không phải y buồn phiền vì chuyện làm ăn, mà là tức giận vì màn thể hiện vừa rồi của mình.
"Lão Thất, tôi thật sự nên đến ngoại châu xem thử, tôi phát hiện khi rời khỏi Phổ La Châu, tôi chẳng biết cái gì hết.
Hôm nay Dick Trần nói về dữ liệu, thông tin, internet, những cái tên này tôi đều từng nghe qua, nhưng thực tế thì tôi chưa từng thấy.
Ban đầu tôi định đi ngoại châu du học, cha tôi không cho, sau đó nghe nói ngoại châu chỉ cho cưới một vợ, bản thân tôi cũng không muốn đi nữa.
Dick Trần tuy miệng lưỡi độc địa, nhưng hắn nói đúng, tôi phải ra ngoài xem thử, tôi phải học chút bản lĩnh thật sự trở về."
Lý Bạn Phong cầm chén rượu nhấp một ngụm, gật đầu: "Đi ngoại châu học hỏi là chuyện nên làm, nhưng tên Dick gì đó kia không phải người ngoại châu, hắn là người Phổ La Châu."
Mã Ngũ ngẩn ra: "Sao lại nói vậy?"
Lý Bạn Phong nói: "Phải nói từ anh mà ra, anh là Ngũ thiếu gia Mã gia, không phải người thường, hắn có thể chọc tức anh đến mức này, là vì hắn biết điểm yếu nhất của người Phổ La Châu nằm ở đâu.
Tôi nói muốn chặt tay hắn, hắn lập tức sợ, vẻ kiêu căng và ngạo mạn lúc trước đều biến mất, đây là vì hắn quen thuộc với cách làm việc và quy trình ở Phổ La Châu."
Mã Ngũ sững sờ một hồi lâu: "Vậy mục đích hắn tìm chúng ta là gì? Chẳng lẽ không phải để giao dịch?"
"Chúng ta phải điều tra chuyện này." Lý Bạn Phong uống cạn chén rượu: "Hơn nữa, phải điều tra cho rõ ràng."