Lúc hoàng hôn, Du Đào đang kiệt sức bỗng ngửi thấy mùi thức ăn.
Du Đào nhìn về phía Tiểu Phượng.
Tiểu Phượng lấy từ trong túi ra hai quả: "Cô đói rồi à? Ăn cái này đi!"
Mùi mà Du Đào ngửi thấy không phải mùi trái cây, cô giống như ngửi thấy kiệt tác của một vị đầu bếp nổi tiếng nào đó, mùi thơm quyến rũ này khiến nước bọt cô không tự chủ được mà chảy ra từ khóe miệng.
"Tuyết Đào, cô sao vậy?"