TRUYỆN FULL

[Dịch] Quan Trường, Lên Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm

Chương 202: Thăm Dò, Đặc Biệt Đề Bạt!

Tần Nghị nhìn thấy tin tức này, không hề cảm thấy lạ. ͏ ͏ ͏

Bởi vì kiếp trước hắn đã biết, thực sự có ba đại nhân vật bị hạ bệ. ͏ ͏ ͏

Trong phòng riêng. ͏ ͏ ͏

Tần Nghị cùng Trương Quan Vũ, Trịnh Hi Thành tụ tập trong một phòng khách. ͏ ͏ ͏

“Không ngờ chuyến đi Hải Việt tỉnh lần này của các ngươi không chỉ dương danh tỉnh lân cận, mà còn liên lụy ra nhiều đại nhân vật như vậy." Trương Quan Vũ tấm tắc khen ngợi. ͏ ͏ ͏

"Đúng vậy! Nói thật, bây giờ nghe tin này, ta cũng rất rung động. ͏ ͏ ͏

Nhưng nghĩ lại việc Tưởng Thiên Thọ trong hơn hai năm ngắn ngủi đã thực hiện buôn lậu hàng trăm ức, phía sau không có ô dù cứng rắn mới là không bình thường." Trịnh Hi Thành cười nói. ͏ ͏ ͏

“Hai người các ngươi đều lập không ít công lao. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, các ngươi bị điều tạm qua, chỉ tham gia phần đầu vụ án này. ͏ ͏ ͏

Nếu tiếp tục bắt được ba đại nhân vật kia, lý lịch của các ngươi sẽ càng thêm đặc sắc!" ͏ ͏ ͏

“Đây là chuyện không có cách nào, chúng ta chỉ bị điều tạm qua, không thể ở mãi, đến tiếp sau điều tra phải mất nửa năm trở lên." Trịnh Hi Thành lắc đầu nói. ͏ ͏ ͏

“Đúng vậy!" ͏ ͏ ͏

Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, bỗng nhiên Trương Quan Vũ chuyển chủ đề: "Tần Nghị, ta tính toán thứ hai sẽ đề nghị Đàm Vĩnh Thành đặc biệt cất nhắc ngươi!" ͏ ͏ ͏

Nghe vậy, Tần Nghị và Trịnh Hi Thành đều dừng lại động tác! ͏ ͏ ͏

“Muốn ngả bài?" Trịnh Hi Thành nhìn hướng đối phương. ͏ ͏ ͏

“Đúng vậy, Tần Nghị hiện nay chiến tích hoàn toàn đủ để đặc biệt đề bạt lên chính xử. ͏ ͏ ͏

Muốn đặc biệt đề bạt, không thể không qua Đàm Vĩnh Thành, nên không cần quan sát thêm nữa." Trương Quan Vũ trầm giọng nói. ͏ ͏ ͏

Tần Nghị nhẹ gật đầu, hắn biết, muốn đặc biệt đề bạt, không thể không qua Đàm Vĩnh Thành, cần đối phương gật đầu mới được! ͏ ͏ ͏

Dĩ nhiên, dựa theo chiến tích hiện nay, không đặc biệt đề bạt, chờ theo niên hạn và tư lịch cũng có thể thăng lên chính xử. ͏ ͏ ͏

Nhưng ai không muốn nhanh hơn? ͏ ͏ ͏

“Đã như vậy, vậy liên xin nhờ Trương lão ca." Tần Nghị cười nói. ͏ ͏ ͏

“Giữa chúng ta, không cần nói cái này." Trương Quan Vũ cười xua tay. ͏ ͏ ͏

Ba người tiếp tục nghiêm túc hàn huyên chuyện này. ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, thứ bảy ͏ ͏ ͏

Hôm nay là sinh nhật Liễu Tư Tư, cha mẹ nàng mời bọn hắn tới nhà ăn cơm. ͏ ͏ ͏

Lần này, Tần Nghị đặc biệt mua hai bình Mao Đài năm 2002 từ bạn bè. ͏ ͏ ͏

Lúc ăn cơm, Liễu Quốc Thái nhìn thấy Tần Nghị lấy ra hai bình rượu, hai mắt sáng lên. ͏ ͏ ͏

“Rượu này niên đại không tệ nha, người khác tặng?" Liễu Quốc Thái hỏi Tần Nghị. ͏ ͏ ͏

"Ta nào dám nhận quà, mua từ bạn bè." Tần Nghị cười nói. ͏ ͏ ͏

"Tốn kém!" Liễu Quốc Thái khẽ nhíu mày. ͏ ͏ ͏

“Hôm nay là sinh nhật Tư Tư, mở bình rượu ngon chúc mừng." Tần Nghị nói. ͏ ͏ ͏

Bên cạnh, Liễu Tư Tư nhéo bên hông Tần Nghị: "Là sinh nhật ta, nhưng ta không uống rượu." ͏ ͏ ͏

"Tê... Tư Tư, ngươi chờ một chút, tuyệt đối có kinh hỉ." Tần Nghị nhe răng nói. ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy hai người như vậy, vợ chồng Liễu Quốc Thái đều cười. ͏ ͏ ͏

"Tốt tốt, Tư Tư ngươi đừng làm rộn." Mẫu thân Liễu Tư Tư cười mắng. ͏ ͏ ͏

"Tư Tư, buông tay, ta múc canh cho ngươi." Tần Nghị tìm cơ hội thoát khỏi ma trảo của nàng. ͏ ͏ ͏

Qua ba tuần rượu và năm món ăn. ͏ ͏ ͏

"Ba, thứ hai, Trương Quan Vũ Bí thư tính toán tiến cử ta đặc biệt đề bạt trước Đàm Vĩnh Thành, không biết kết quả ra sao." Tần Nghị suy nghĩ, định nói cho nhạc phụ biết thông tin này, xem phản ứng của hắn. ͏ ͏ ͏

"Ah? Đây là chuyện tốt, xem ra Trương Quan Vũ rất coi trọng ngươi. ͏ ͏ ͏

Nhưng Đàm Vĩnh Thành là nhảy dù xuống, các ngươi vốn là người của lão Bí thư, muốn đặc biệt đề bạt, không nhất định thuận lợi." Liễu Quốc Thái phân tích. ͏ ͏ ͏

"Đúng vậy, ta cũng nghĩ vậy." Tần Nghị gật đầu. ͏ ͏ ͏

"A? Vậy chẳng phải tỷ lệ không lớn?” Liễu Tư Tư lo lắng. ͏ ͏ ͏

"Giờ nghĩ nhiều cũng không tác dụng, thứ hai sẽ biết kết quả, đến lúc đó xem Đàm Vĩnh Thành thái độ thế nào." Liễu Quốc Thái nói. ͏ ͏ ͏

"Đi thôi." Tần Nghị biết, nhạc phụ không phải loại người sẽ tùy tiện tỏ thái độ. ͏ ͏ ͏

Nhưng gặp phải chuyện, nhất định sẽ giúp đỡ nếu có thể! ͏ ͏ ͏

Thứ hai ͏ ͏ ͏

Sau hội nghị buổi sáng, Trương Quan Vũ mang theo Tần Nghị, tiến về văn phòng Đàm Vĩnh Thành. ͏ ͏ ͏

Gõ cửa. ͏ ͏ ͏

"Đi vào!" ͏ ͏ ͏

Bên trong truyền đến âm thanh Đàm Vĩnh Thành. ͏ ͏ ͏

“Trương Bí thư, tiểu Tần, có chuyện gì sao?" Đàm Vĩnh Thành nhìn hai người. ͏ ͏ ͏

"Đàm Bí thư, Tần Nghị gần nửa năm nay biểu hiện xuất sắc, từ vụ Đường Khải Năng, bắt được Từ Dục Lương, Uông Chấn Hải. ͏ ͏ ͏

Sau bị điều tạm Hải Việt tỉnh, cũng có biểu hiện chói sáng. ͏ ͏ ͏

Năng lực và chiến tích của hắn đều rõ ràng. ͏ ͏ ͏

Nhân tài như vậy, ta muốn tiến cử hắn đặc biệt đề bạt làm chính xử!" Trương Quan Vũ trịnh trọng nói. ͏ ͏ ͏

Tần Nghị đứng yên, chờ đợi. ͏ ͏ ͏

Đàm Vĩnh Thành nghe xong, không hề bận tâm, nhìn Tần Nghị, rồi nhìn Trương Quan Vũ. ͏ ͏ ͏

Sau mười giây trầm mặc, Đàm Vĩnh Thành chậm rãi mở miệng: "Tần Nghị biểu hiện, ta tự nhiên nhìn thấy, chiến tích của hắn ta cũng biết. ͏ ͏ ͏

Từ khi bước vào ban kỷ luật thanh tra, đã kéo xuống ngựa mấy vị bộ cấp!” ͏ ͏ ͏

"Nhưng, ta nhớ Tần Nghị từ chính khoa đề bạt phó xử, cũng là đặc biệt đề bạt a? Nếu phó xử thăng chính xử cũng là đặc biệt đề bạt, có phải quá nhanh? Liên tục đặc biệt đề bạt, không hợp lý!” ͏ ͏ ͏

"Hắn mới tại phó xử cấp bậc làm việc bao lâu? Trong Tỉnh Kỷ ủy, nhiều cán bộ tại phó xử ngao bao nhiêu năm? Nhiều người niên hạn đủ, chiến tích không tệ còn xếp hàng chờ thăng chức, thậm chí có lão đồng chí chiến tích không sáng, ngao bảy tám năm chưa thăng chính xử." ͏ ͏ ͏

"Nếu để Tần Nghị mới làm phó xử được nửa năm đã đặc biệt thăng chính xử, sao có thể ăn nói với những ngươit khác trong đơn vị?” ͏ ͏ ͏

"Nếu làm như vậy, chẳng phải làm trái tim các lão đồng chí băng giá? Cho nên, ta cảm thấy, chuyện đặc biệt đề bạt cần để lại sau, không gấp." Đàm Vĩnh Thành thản nhiên nói. ͏ ͏ ͏

Nghe vậy, Tần Nghị và Trương Quan Vũ sắc mặt biến hóa. ͏ ͏ ͏

Đàm Vĩnh Thành không đồng ý Tần Nghị đặc biệt đề bạt! Mà hắn nói có lý có cứ, đều là thực tế trong đơn vị, khiến Tần Nghị và Trương Quan Vũ không thể phản bác. ͏ ͏ ͏

Tần Nghị và Trương Quan Vũ liếc nhau. ͏ ͏ ͏

Trương Quan Vũ không cam lòng nói: "Đàm Bí thư, ngài có thể suy nghĩ thêm, không nên kết luận nhanh vậy? Thực ra liên tục đặc biệt đề bạt người cũng có, ta cảm thấy có chiến tích nổi bật nên đặc biệt đề bạt, vấn đề không lớn.” ͏ ͏ ͏

...

Giới thiệu truyện thể loại quan trường cực hay, mới nhất, đã dịch full: Quyền Lực Đỉnh Phong, Siêu Cấp Công Chức - Tác giả: Đường Đường Lục Công Tử - Nhóm dịch: Côn Ngô Chi Đỉnh