Buổi tối, Tần Nghị ngồi tại bàn ăn, ăn cơm, uống chút rượu, tâm tình khó được buông lỏng. ͏ ͏ ͏
Gần đây hai tháng rưỡi tuần sát, thực sự là loay hoay không ngừng. ͏ ͏ ͏
"Ta có một tuần lễ kỳ nghỉ, có muốn đi đâu chơi không?" Tần Nghị hỏi vợ Liễu Tư Tư và hai đứa con. ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, con gái lập tức sáng mắt lên: "Đi Disney, đi Disney!" ͏ ͏ ͏
Nghe tỷ tỷ nói vậy, cậu con trai cũng hùa theo: "Đi Disney!" ͏ ͏ ͏
Tần Nghị nhìn vợ, trưng cầu ý kiến. ͏ ͏ ͏
"Ngày mai vừa vặn là thứ bảy, chúng ta đi Disney Thượng Hải chơi một chút, ngươi cũng đã lâu không đi chơi cùng bọn nhỏ.” Liễu Tư Tư nói. ͏ ͏ ͏
"Được, vậy ta sẽ đặt vé máy bay ngay bây giờ. Ngày mai chúng ta đi, xế chiều chơi, ngày kia dạo phố rồi trở về.” Tần Nghị gật đầu. ͏ ͏ ͏
"Được.” cả nhà đồng thanh. ͏ ͏ ͏
Ngày hôm sau, cả gia
Tần Nghị ban đầu muốn ở lại thêm mấy ngày, nhưng con trai và con gái phải đi học nên không thể ở lâu. ͏ ͏ ͏
"Ta ngày mai tính về Thiên Nam tỉnh, thăm ba mẹ, ngươi có muốn cùng đi không?" Tần Nghị hỏi vợ. ͏ ͏ ͏
"Ta cũng muốn, nhưng con trai và con gái phải đi học, ta phải đưa đón và phụ đạo bài tập, không thể đi được.” Liễu Tư Tư tiếc nuối. ͏ ͏ ͏
"Được, vậy ta về một mình, tiện thể mời ba mẹ đến đây ở một thời gian.” Tần Nghị nói. ͏ ͏ ͏
"Tốt.” Liễu Tư Tư đồng ý. ͏ ͏ ͏
Ngày hôm sau, Tần Nghị ngồi máy bay đến Thiên Nam thị, xuống máy bay, việc đầu tiên là ăn một bát mì đặc sản quê hương. ͏ ͏ ͏
Vừa ăn, Tần Nghị vừa chụp ảnh đăng lên nhóm nhỏ. ͏ ͏ ͏
"Người tại Thiên Nam thị, tối nay có hoạt động không?" Thông tin phát ra không lâu, nhóm nhỏ lập tức náo nhiệt. ͏ ͏ ͏
"Đậu phộng! Tần Nghị ngươi bây giờ ở Thiên Nam thị?" Trương Quan Vũ kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
"Thật hay giả? Sẽ không phải hình cũ chứ?" Trịnh Hi Thành bĩu môi. ͏ ͏ ͏
"Thôi đi, các ngươi không tin ta à? Nhanh lên, tối nay không có hoạt động ta về Giang Bắc thị!" Tần Nghị đáp. ͏ ͏ ͏
"Có, có, nhất định có!" mọi người trả lời. ͏ ͏ ͏
Buổi tối, Tần Nghị cùng Trịnh Hi Thành và bảy tám lão đồng nghiệp kỷ ủy uống rượu, thỏa thích trò chuyện. ͏ ͏ ͏
"Tần lão đệ, ngươi lần này đảm nhiệm tuần sát tổ số 4, lại lập công lớn! Nghe nói ngươi bắt hơn 200 người, dính tới 500 ức kim ngạch?" Trương Quan Vũ ghen tị. ͏ ͏ ͏
"Tạm được, nhưng phần lớn tài chính không thu hồi được, nhức đầu vô cùng.” Tần Nghị nói. ͏ ͏ ͏
"Vào tổ đúng là tốt, quả thực là lý lịch tốc thành!" Trịnh Hi Thành cảm khái. ͏ ͏ ͏
"Nhưng để vào tổ, ai cũng phải là người tài ba.” Trương Quan Vũ nói. ͏ ͏ ͏
"Trương lão ca nói đúng. Kỳ thật Trương lão ca ngươi năng lực rõ như ban ngày, nếu có cơ hội, ta sẽ nói với Đàm Bí thư xem có thể kéo ngươi vào tổ.” Tần Nghị mở lời. ͏ ͏ ͏
"Thật? Vậy cảm ơn lão đệ, kính ngươi một ly!" Trương Quan Vũ hai mắt tỏa sáng. ͏ ͏ ͏
Vào tổ là điều ai cũng muốn, nếu lập công lớn, lý lịch sẽ thêm vững chắc. ͏ ͏ ͏
"Ha ha, anh em không cần khách khí.” Tần Nghị nói. ͏ ͏ ͏
"Nhưng trước đây Đàm Bí thư có chút quan điểm về ta, liệu có kéo ta vào tổ?" Trương Quan Vũ lo lắng. ͏ ͏ ͏
"Hẳn không có vấn đề lớn. Lúc Đàm Bí thư nhảy dù xuống, lão Bí thư đã lui, ngươi không gây rối nên Đàm Bí thư cũng không ghét ngươi.” Tần Nghị phân tích. ͏ ͏ ͏
"Hi vọng như thế. Dù sao huynh đệ ngươi kéo ta một cái, ta rất cảm kích!" Trương Quan Vũ nói. ͏ ͏ ͏
"Dễ nói!" Tần Nghị đáp. ͏ ͏ ͏
Lúc này, điện thoại Tần Nghị vang lên. ͏ ͏ ͏
Lương Khâu gọi tới. ͏ ͏ ͏
"Tần Chủ nhiệm, ngươi trở về Thiên Nam thị mà không nói ta một tiếng, không muốn uống rượu cùng ta à?" Lương Khâu cười hỏi. ͏ ͏ ͏
"Lương Bí thư, ngài bận trăm công ngàn việc, ta không dám quấy rầy.” Tần Nghị đáp. ͏ ͏ ͏
"Nói loại này, ngươi ở đâu, ta tới ngay!" Lương Khâu cười mắng. ͏ ͏ ͏
"Tốt, ta đang ở..." Tần Nghị nói. ͏ ͏ ͏
Nửa giờ sau, Lương Khâu đến. ͏ ͏ ͏
"Hây hây hây!" Rượu uống đến đêm khuya. ͏ ͏ ͏
Ngày hôm sau, Tần Nghị về Tam Giang huyện, buổi chiều về quê. ͏ ͏ ͏
Phụ mẫu thấy con trai về, rất vui mừng. ͏ ͏ ͏
"Ba mẹ, ta ở lại ba ngày, các ngươi muốn cùng ta về kinh thành ở một tuần không?" Tần Nghị hỏi. ͏ ͏ ͏
"Được, ở một tuần.” lão mụ đáp. ͏ ͏ ͏
Tần Nghị nhẹ nhàng thở ra. ͏ ͏ ͏
"Ba mẹ, gần đây ở thôn quen không?" Tần Nghị hỏi. ͏ ͏ ͏
"Đương nhiên quen! Buổi sáng đầu thôn chém gió, buổi chiều cuối thôn chơi cờ, buổi tối tản bộ hoặc uống rượu, rất tự tại!" lão ba hào hứng. ͏ ͏ ͏
"Đúng, đêm hôm đó ta nhảy múa về nhà, thấy con dâu nhà tam gia lên xe gì đó, nghe nói là dại chúng... sau nghe nói một giờ sáng mới về.” lão mụ thêm vào. ͏ ͏ ͏
Tần Nghị trán đầy hắc tuyến. ͏ ͏ ͏
"Ba, trong nhà còn Mao Đài không? Không có để muội muội mang về.” Tần Nghị biết lão ba thích uống rượu. ͏ ͏ ͏
"Còn mười mấy rương, ngươi để Thu Mạn mua thêm Thanh Hoa Lang, không thể để mọi người uống Mao Đài mãi.” lão ba đáp. ͏ ͏ ͏
"Được, ta nói muội muội.” Tần Nghị gật đầu. ͏ ͏ ͏
Hai ba ngày sau, trong thôn ngoài thôn không ít người biết Tần Nghị trở về, tới bái phỏng. ͏ ͏ ͏
Từ huyện đến thành phố, người bái phỏng không ít. ͏ ͏ ͏
May mắn, chỉ có thân thích và bạn học cũ mới uống rượu, nhưng cũng không uống nhiều. ͏ ͏ ͏
Ba ngày sau, Tần Nghị mang phụ mẫu về kinh thành. ͏ ͏ ͏
Con trai và con gái thấy ông bà nội tới, rất vui mừng. ͏ ͏ ͏
"Hai đứa, đây là khoai lang nướng, quả hồng khô, còn có đỏ cây nấm.” lão mụ lấy ra một đống đặc sản quê nhà. ͏ ͏ ͏
Hai đứa trẻ rất thích, hương vị quê hương không thể thay thế. ͏ ͏ ͏
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Tần Nghị trở lại công việc thường ngày. ͏ ͏ ͏
Trong đơn vị, hình như có hai lãnh đạo lui và bị điều tra, lòng người bàng hoàng. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, điều này không liên quan đến Tần Nghị, hắn chỉ tập trung công việc của mình. ͏ ͏ ͏
Trước khi tan làm, Tần Nghị nhận được cuộc gọi từ Đàm Vĩnh Thành. ͏ ͏ ͏
"Tan tầm đi uống chút.” Đàm Vĩnh Thành nói. ͏ ͏ ͏
"Tốt.” Tần Nghị đáp. ͏ ͏ ͏
Buổi tối, Đàm Vĩnh Thành, Tần Nghị và một số lão hữu ăn cơm. ͏ ͏ ͏
Đàm Vĩnh Thành bất ngờ nói: "Một thời gian ngắn nữa, ta có thể sẽ tấn thăng!" ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Giới thiệu truyện thể loại quan trường cực hay, mới nhất, đã dịch full: Quyền Lực Đỉnh Phong, Siêu Cấp Công Chức - Tác giả: Đường Đường Lục Công Tử - Nhóm dịch: Côn Ngô Chi Đỉnh ͏ ͏ ͏