Bước chân của Hứa Thanh dừng lại, trong lòng dâng lên gợn sóng cực lớn.
Trong giọng nói của ngón tay Thần Linh, mang theo sợ hãi đối với việc mà nó vừa suy đoán, dẫu sao đa số thời gian nó đều ngủ say, không biết được việc xảy ra bên ngoài, giờ phút này chỉ thông qua dò xét thấy được mặt ngoài.
Nhưng Hứa Thanh rất rõ ràng, việc mở ra Tiên Cấm, vào hơn một năm trước, lúc hắn vừa đến Quận Đô đã có lời đồn về việc này, nhưng cuối cùng lại không giải quyết được gì.
Cho nên đoạn thời gian gần đây, hắn có rất nhiều nghi ngờ về việc Tiên Cấm bị thúc đẩy mở ra ngay trong thời điểm chiến tranh này.
Mà bây giờ, lời của ngón tay Thần Linh khiến cho Hứa Thanh tựa như thể hồ quán đỉnh, từng sợi tơ trong đầu nháy mắt hợp lại với nhau, tạo thành một cái nhận thức tương đối rõ ràng.