Tuy rằng nơi truyền ra thần niệm chỉ là hoàng cung mà Hứa Thanh từng đi qua lúc trước, nhưng trên thực tế, giờ khắc này bên trong toàn bộ Cổ Linh giới, con mắt vĩ đại trên toàn bộ hoàng cung đều khẽ nhúc nhích mí mắt.
Thật sự là. . . Từ khi bị vận khí đại lục Vọng Cổ cắn trả, tộc quần bị diệt, phải mang theo tộc nhân bị nguyền rủa ẩn núp ở nơi đây, từ đó về sau Cổ Linh Hoàng thời khắc luôn muốn khôi phục, chưa từng có lần nào nghẹn khuất tột cùng như lần trước.
Lấy vị cách của Thần, lấy huy hoàng trước kia của Thần, lúc trước cũng phải hô lên chữ cút, có thể tưởng tượng tâm thần của nó chấn động ra sao.
Dẫu sao trong mắt của nó, Hứa Thanh chỉ là con sâu cái kiến, mà con sâu cái kiến như vậy, lại dám dựa vào ký hiệu Xích Mẫu để uy hiếp mình, lấy đi linh hồn tế phẩm của mình không nói, lại còn vơ vét một đạo vận khí Cổ Linh.
Loại phạm thượng này, loại đại bất kính này, khiến cho sau khi Hứa Thanh rời đi, nó phải dùng mấy tháng mới chậm rãi bình tĩnh trở lại.