Thời gian cứ như vậy ngày từng ngày trôi qua.
Linh Nhi không cần mỗi lần cũng đi theo, có ấn ký của nàng ở đây, Hứa Thanh một mình cũng có thể đi vào bên trong, cho nên Linh Nhi quay trở lại mở cửa tiệm thuốc.
Chỉ bất quá thi thoảng nàng vẫn sẽ quay lại nhìn sau nhà, chú ý tới tiến triển của Hứa Thanh ca ca.
”Nghịch Nguyệt Điện này cũng thật là khó, lấy năng lực của Hứa Thanh ca ca cũng lâu như vậy đều chưa vào được." Linh Nhi cảm khái trong lòng, mà cùng loại thổn thức, cũng nhiều lần bay lên ở trong lòng Hứa Thanh.
Nửa tháng sau, trong tiếng nổ vang càng lúc càng mãnh liệt, lúc con đường đào thông đến Nghịch Nguyệt Điện sắp đạt tới 3000 trượng, Hứa Thanh lần nữa trở về tiệm thuốc, một khắc xuất hiện, hắn ngay cả thở cũng không kịp, lập tức khoanh chân ngồi xuống, trong mắt đã có tơ máu.