Mắt thấy Trần Nhị Ngưu cũng thuận theo chính mình, mà Thế Tử còn giúp mình gõ đối phương, nội tâm Anh Vũ vô cùng kích động, lá gan hoàn toàn lớn lên.
Nó cảm thấy lúc này chính là thời khắc mình tỏa sáng, cũng là đỉnh phong chim sinh*, vì vậy triệu hoán phụ thân của mình tới đây xoa bóp cho gia gia, sau đó nhìn hằm hằm Hứa Thanh, nó chuẩn bị báo thù.
(*Chim sinh: mượn ý từ nhân sinh, thay nhân bằng chim, chỉ cuộc đời của con chim. Tương tự cũng có 'hồ sinh', 'rắn sinh',...)
"Còn ngươi nữa, Tiểu Thanh, đường dài đằng đẵng, ngươi còn không khiêu vũ cho gia gia ta, để cho gia gia ta vui vẻ."
Ninh Viêm và Ngô Kiếm Vu nghe vậy, lén lút nhìn lại, đội trưởng thì là cười nhạt.