“Trời đất có linh, vạn vật có Thần, sự hiện diện của Thần Linh đã là điều không thể chối bỏ, qua hàng ngàn năm hòa nhập với Vọng Cổ, đã trở thành một trong những hệ thống sức mạnh của đại lục Vọng Cổ, chúng ta nên tuân theo xu thế, coi vạn vật bị Thần Linh xâm nhập là vật liệu thần.”
“Giống như đan dược, dung nhập vật liệu thần vào trong cơ thể của mình, chủ động thay thế mọi bộ phận trong cơ thể, từ đó hình thành cơ thể Thần Tính, cơ thể này thuận theo thời đại, phù hợp với hoàn cảnh, từ đó dị chất không còn là kịch độc, mà là chất dinh dưỡng để chúng ta tu luyện, giống như linh khí, Dung Thần Lưu chúng ta gọi đó là năng lực của Thần.”
“Với phương pháp tu luyện ấy, nhân tộc chúng ta chắc chắn sẽ trở nên cường thịnh vô cùng, đến lúc đó, cho dù tiên lộ đã đứt, cũng không cần phải cố gắng nối lại, bởi vì chúng ta đã tìm ra đại đạo thuộc về riêng mình! Lý niệm và mục tiêu của Dung Thần Lưu chúng ta là…mọi người nhân tộc đều thành Thần!”
Giọng nói của phái chủ Dung Thần Lưu không hề kích động, nhưng hàm nghĩa trong lời nói của lão lại hóa thành phong bạo, ầm ầm vang vọng trong nội tâm của các học sinh Thái Học.
Đặc biệt là câu cuối cùng, mọi người đều thành Thần, câu đó khiến cho học sinh của Dung Thần Lưu nhao nhao kích động, sinh ra sự tán đồng mãnh liệt.