Trong một thời gian ngắn, học sinh trong Thái Học, hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập, theo bản năng quỳ lạy về phía Đế Kiếm.
Ngay cả cao tầng của Dung Thần Lưu trên đạo đài màu đen, tâm thần bọn họ cũng đều cuộn trào và lựa chọn cúi đầu trước Đế Kiếm.
Nhân Hoàng im lặng, ngóng nhìn về phía Hứa Thanh, không nói một lời.
Còn Thất hoàng tử, gã biết Hứa Thanh vẫn luôn muốn giết mình, giống như mình từng giây từng phút đều muốn giết chết đối phương, nhưng theo từng sự kiện xuất hiện, gã rất khó có thể chiếm được ưu thế, vì vậy chỉ có thể lựa chọn ẩn nấp, chờ đợi một cơ hội.
Nhưng bây giờ gã còn chưa đợi được đến cơ hội, đối phương đã tới chất vấn, mà chuyện hôm nay, khiến cảm giác sinh tử trong lòng của gã giống như hóa thành sấm sét, không ngừng gầm rú, cuối cùng biến thành một tiếng gầm trầm thấp.