Đêm tối như mực, sao sáng lập lòe, mặt trăng treo cao ở trên trời, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống đại địa, lúc chiếu tới một con phố của Hoàng Đô, ánh trăng biến thành màu tím, giống như bên trong được phủ thêm một tầng sa tím hơi mỏng.
Bên ngoài tầng sa tím, gió lạnh quét ngang, cành khô lá héo phát ra âm thanh xột xoạt, trong lúc mơ hồ, bóng cây nơi xa lắc lư, như nói ra bí ẩn trong đêm tối.
Mà ở bên trong tầng sa tím có gió lạnh gào thét, truy kích một đạo thân ảnh cấp tốc rút ngược lại, dường như là phương chiếm giữ khí thế vượt trội, thách thức đêm tối.
Mặt đất của con phố dài nổ vang, thân ảnh nọ quay ngược lại rơi xuống đất, mặt đất phía trước bị kéo lê ra hai đạo dấu vết thật dài, một tay ấn đất ở bên ngoài hơn mười trượng, mới khiến thân hình ổn định lại.
Dưới ánh trăng màu tím, có thể nhìn thấy đó chính là vị nữ tử thần bí nọ, chỉ là bây giờ nàng không còn thong dong như lúc trước, trên mặt nạ đã xuất hiện khe hở, trong mắt lộ ra quang mang âm u, ngóng nhìn Hứa Thanh đang cất bước bên trong ánh trăng đi tới phía mình.