Đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Không ai nói chuyện, chỉ có dư âm từ giọng nói của Ngũ hoàng tử vang vọng.
Mà hành vi của Ngũ hoàng tử không hề khiến người bên ngoài thấy ác cảm, dẫu sao gã đã trực tiếp mở miệng, không phải dạng mặt ngoài bình tĩnh mà phía sau bí mật âm mưu, gã dùng một loại phương thức quang minh chính đại để đưa ra lời thỉnh chiến.
Vả lại ngôn từ của gã cũng có lý có cứ, chấp nhận sai lầm và cái chết của Thất hoàng tử.
Đồng thời đúng theo như lời gã nói, dù sao gã cũng là thân ca ca của Thất hoàng tử, biết được đệ đệ mình tử vong, nếu như gã thờ ơ không quan tâm, chắc chắn nội tâm sẽ có khúc mắc.