Sau khi từ xa nhìn thấy Hứa Thanh, một tên trong đó cười lạnh một tiếng, giơ tay ném ra một khối ngọc giản rơi tới trên mặt đất trước phòng, vừa muốn mở miệng.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Hứa Thanh dừng chân lại, lướt qua ngọc giản bên dưới sau đó xoay người, nhìn về phía thanh niên vừa ném ngọc giản.
Thân thể của tên thanh niên nọ run lên, vừa muốn mở miệng nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thanh lại cứng rắn nuốt xuống.
Theo ánh mắt Hứa Thanh nhìn tới, một cỗ cảm giác băng hàn lan tràn đến, nháy mắt bao phủ toàn thân của gã, càng vào trong thời khắc này, trong cơ thể gã bỗng nổi lên cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt đến cực hạn.
Cái loại cảm giác máu thịt toàn thân tựa hồ có ý thức riêng, tất cả đều đang truyền lại cảm giác nguy hiểm đến tột cùng, khiến cho gã ta theo bản năng lui ra phía sau vài bước, hô hấp dồn dập.