Bên trên tầng mây của màn trời Vọng Cổ, nơi cao nhất, chỗ đó từ xưa tới nay đã lâu không có dấu vết người.
Năm đó từ khi Huyền U Cổ Hoàng rời khỏi và Thần Linh đến, đỉnh bầu trời Vọng Cổ đã bị một tầng Thần cấm vô hình bao trùm.
Thần cấm vô cùng huyền diệu, dùng mắt không thể nhận ra, cảm giác không thể xem xét, như một cái nắp thật lớn bao phủ Vọng Cổ, để cho phiến thế giới này chỉ có thể tiến vào không thể ra.
Trừ phi như Lý Tự Hóa, lấy Thần Đài siêu thoát mới có thể không nằm trong thường lệ.
Mà toàn bộ Vọng Cổ, sau khi Huyền U cùng với Hoàng giả các tộc rời đi xây dựng Thánh địa của riêng mình, bây giờ dĩ nhiên Thần Đài hãn hữu, không tồn tại mấy.