Một lát sau khi gió lạnh gào thét, cơ thể Long Cửu run lên, chậm rãi mở mắt.
Trong mắt gã thoạt đầu là mờ mịt, nhưng ngay sau đó gã trợn to mắt, nhanh chóng đứng dậy, nhìn xung quanh đồng thời kiểm tra cơ thể mình.
Khi phát hiện mọi thứ đều bình thường, ánh mắt gã hiện lên sự nghi ngờ.
"Sao ta nhớ, trước khi hôn mê, trong cơ thể ta dường như có thứ gì đó đang nuốt chửng mọi thứ của ta..."
"Nhưng bây giờ không có bất kỳ điều gì khác thường, ngược lại còn cảm thấy một sự thông suốt chưa từng có, như thể đã được thanh tẩy?"