Vừa hạ chân xuống, tâm thần Hứa Thanh chấn động, có cảm giác tâm thần liên tục chìm xuống, sau đó trước mắt hắn mờ đi, khi mọi thứ rõ ràng lại, những gì hắn thấy xung quanh, không phải là đáy hồ nữa.
Mà là bầu trời!
Bầu trời xanh, mây trắng ngập tràn, dưới chân hắn không nhìn thấy mặt đất, chỉ có một sợi tơ trắng to cỡ trăm trượng, uốn lượn về phía xa.
Như một sợi tóc trắng bị phóng to lên vô số lần.
Hứa Thanh không tùy tiện hành động, hắn tản ra thần niệm, quan sát tổng thể sợi tơ trắng khổng lồ dưới chân.