Trên bầu trời, huyết mang tựa cực quang, thành từng cụm lan rộng, bên trong vô số nga đỏ bay lượn, đẹp đến mức tuyệt mỹ.
Giữa không trung, Hứa Thanh tóc dài tung bay, thân ảnh giơ cao đầu Thần Linh, khắc sâu vào trong mắt tất cả tu sĩ trên chiến trường, trở thành ký ức khó phai.
Trận chiến này, vốn dĩ tu sĩ và Thần Linh giằng co, sự xuất hiện của Hứa Thanh cùng những người khác tựa như biến số, như cọng rơm cuối cùng đè bẹp con lạc đà.
Cuối cùng, nó đã thúc đẩy trận chiến quy mô nhỏ này, cán cân nghiêng hẳn, đi đến hồi kết.
Thế là, tiếng chém giết, tiếng nổ vang trời dậy đất, phe Thần Linh trên chiến trường đại bại, trong dòng lũ tu sĩ, liên tục lui về phía sau.