Sở Thiên Quần đắng chát nhắm nghiền hai mắt.
"Kết thúc..."
Nhưng sự vĩnh hằng trong tưởng tượng hình như đến hơi chậm, sau mấy hơi thở, bên tai Sở Thiên Quần truyền đến giọng nói khàn khàn của Hứa Thanh.
"Ngươi có hận Tử Thanh Thái Tử và Dạ Cưu không?" Hứa Thanh nhìn Sở Thiên Quần, thu hồi bàn chân muốn đạp xuống dưới.
Sở Thiên Quần dường như không nghe được, nhắm mắt như trước.