Bên trong thung lũng, giờ phút này những người Mộc Linh Tộc đã dung nhập vào đại thụ đều mở mắt ra, ngóng nhìn Hứa Thanh vừa đến.
Trên từng chiếc lá cây, phần lớn những tộc nhân còn nhỏ đều hiện ra vẻ bi thương, trong mưa gió, không khí bi thương tràn ngập, bao phủ khắp toàn bộ thung lũng.
Bọn họ không ngăn cản Hứa Thanh, mặc kệ Hứa Thanh mang theo lão đầu, bay nhanh đến cây đại thụ che trời ở trung tâm.
Trong đó, cửa lớn thần miếu đã mở ra vì hắn.
Một khắc đi vào thần miếu, Hứa Thanh thấy được pho tượng cung phụng ở bên trong, nhưng giờ phút này Hứa Thanh cũng không có tinh lực để cẩn thận quan sát, lão đầu dẫn đường và bọn họ đi thẳng theo bậc thang đến mật đạo.