Giờ khắc này bên trong uyên hải hoàn toàn yên tĩnh.
Nơi đây là một chỗ sâu vắng vẻ bên trong Triêu Hà Châu, rất ít người đến, hơn nữa lúc trước vì để khiến di hài mặt trời tăng cường hoạt tính, ngón tay Thần Linh đã đi khắp bốn phía bắt tu sĩ các tộc, vì vậy phạm vi bao la chung quanh nơi này, đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.
Lại càng không cần phải nói vô luận là di hài mặt trời bộc phát, hay là sự tồn tại của ngón tay Thần Linh, đều khiến cho dị chất nơi đây nồng đậm vô hạn, thậm chí còn mơ hồ có dấu hiệu chuyển hóa thành cấm khu.
Coi như là cái đầu cùng với sư tử bằng đá, dưới chấn động của ngón tay Thần Linh, cũng đều khôi phục cực kỳ chậm chạp, bây giờ vẫn đang trong trạng thái máu thịt, vẫn không khôi phục được.
Về phần lão đầu Đan Thanh Tộc trong bức tranh, bây giờ một nhà bốn thế hệ bên trong đã chỉ còn thừa lại chưa tới năm người.