"Phong ấn, chỉ hoàn thành một nửa." Đôi mắt Hứa Thanh chớp động hàn mang, sau đó nhanh chóng trở nên trầm ngâm.
Mà thần trí của ngón tay Thần Linh không còn mơ hồ nữa cũng trở nên cực kỳ khó chơi, giờ phút này nó đang vùng vẫy kịch liệt, nó cũng đã nhận ra lực đạo phong ấn của thủy tinh màu tím trong cơ thể Hứa Thanh hình như không hề tiếp tục gia tăng nữa.
Cho nên chỉ trong một thời gian ngắn, nó đã lập tức kịp phản ứng lại.
"Năng lực của ngươi, không đủ để chèo chống cho cái bảo vật này!"
Ý thức của ngón tay Thần Linh truyền ra cảm xúc vui mừng, chỉ trong nháy mắt lực lượng vùng vẫy liền trở nên cuồng bạo hơn, liều mạng toàn lực giãy giụa, ngón tay Thần Linh có thể cảm giác được, bởi vì nhiều lần bị trọng thương, cho nên ý thức của nó cũng không thanh tỉnh được bao lâu.