Những nơi đi qua, hễ là tu sĩ Thánh Lan tộc bị Hứa Thanh tới gần, toàn bộ thân thể đều sẽ rung động lắc lư, dưới áo giáp truyền ra tiếng kêu thảm thiết mà hắn không nghe được, thân hình nhanh chóng hư thối.
Hứa Thanh cũng không lo lắng ngộ thương, bởi vì lúc này số lượng tu sĩ Thánh Lan tộc trên chiến trường rõ ràng rất nhiều, vả lại độc chỉ vờn quanh tầng ngoài thân thể của hắn, trình độ nhất định có thể thu phát tùy tâm, khả năng người phe mình bị độc ngộ thương không lớn.
Vì vậy trong khi đi về phía trước, hắn bắt đầu quan sát chiến trường trong khoảng cách gần.
Trên chiến trường, không chỗ nào không có những bông tuyết màu đen, hắn mặc kệ chúng nó rơi vào trên người, cẩn thận cảm nhận lực lượng Hồng Nguyệt ẩn chứa trong đó.
Nhưng theo hắn dò xét, những bông tuyết vừa rơi vào trên người hắn liền tràn ra chấn động bất ổn, bên trong đột nhiên sụp xuống, tự động tan vỡ.