Ngoài lều lớn, Hứa Thanh nhìn thấy Khổng Tường Long đứng ở nơi đó.
Khổng Tường Long nhìn qua Hứa Thanh, nhẹ gật đầu, sau đó theo tiếng triệu kiến trong trướng truyền ra, Khổng Tường Long đi vào.
Nhìn Khổng Tường Long thần sắc cô đơn, Hứa Thanh than nhẹ trong lòng, nhưng cũng không khỏi không thu hồi tâm thần, triệu tập Thư Lệnh ti và bắt đầu truyền lệnh.
Cứ như vậy, thời gian trên chiến trường ngày từng ngày trôi qua.
Chiến tranh vẫn đang tiếp tục như trước, vả lại càng ngày càng kịch liệt, thương vong mỗi ngày đều gia tăng nhiều hơn, đồng thời theo từng quân đoàn bị điều chuyển đi, quân doanh cũng vắng vẻ hơn rất nhiều so với thường ngày.