Hứa Thanh hít vào một hơi, đội trưởng nhanh chóng đắc ý nháy mắt với Hứa Thanh, tiếp theo liền hiện ra vẻ mặt buồn rười rượi, phịch một tiếng quỳ gối trước mặt nạ.
"Sư tôn, hù chết đệ tử, đệ tử rất lo lắng cho an nguy của ngài, thật sự không có biện pháp, chỉ có thể ra hạ sách này, bây giờ biết ngài không sao, đệ tử liền an tâm."
"Ngươi câm miệng cho ta, lão tử đang chạy trối chết!!"
Bên trong mặt nạ truyền ra tiếng gào thét của Thất gia.
Thần sắc Hứa Thanh cũng lập tức trở nên ngưng trọng, đội trưởng cũng biến sắc, lập tức im tiếng, trong lòng hai người không khỏi dâng lên cảm giác lo lắng, không nói một lời, lặng lẽ chờ đợi.