"Có!" Trong mắt Đoan Mộc Tàng lộ ra kiêng kị.
"Hồng Nguyệt Thần Điện, tồn tại một vị Thần tử, nghe nói gã chính là thân thuộc chân chính của Hồng Nguyệt, tu vi không biết, mà thật ra đối với gã mà nói, tu vi đã không trọng yếu, quan trọng là ... Gã nắm giữ lực lượng Thần Linh."
"Với cả. . . . . . . . . Gã có thể chỉ định cho người khác, được miễn vận mệnh trở thành thức ăn, khiến cho khi Xích Mẫu đến, người này sẽ không bị cắn nuốt." Đoan Mộc Tàng than nhẹ.
"Chỉ riêng cái năng lực hạng nhất này, đã có thể để cho vô số cường giả điên cuồng, vì thu được cái cơ hội miễn chết đó mà cam nguyện trả giá hết thảy."
Hứa Thanh nghe vậy, chỗ sâu trong mắt hiện lên một tia ánh sáng âm u nhỏ không thể điều tra, cũng không tiếp tục hỏi về Hồng Nguyệt nữa, mà hỏi thăm tới thực lực của hai tộc liên minh gần Thiên Hỏa Hải.