Nhân tộc trong lồng giam vẫn chết lặng như trước, trải qua nhiều ngày hành hạ cùng với hai tộc thi pháp, khiến cho ý thức của bọn họ đều đã sắp tan vỡ, dù là nhìn thấy Hứa Thanh, trong mắt cũng đều không có thần thái.
"Lý tỷ tỷ. . . Trần a di. . . . ." Linh Nhi đi đến trước lồng giam, nhìn qua thân ảnh bên trong, giọng nói mang theo tiếng khóc.
Hứa Thanh lặng lẽ đi đến, phất tay tản Triêu Hà Quang ra, hắn giơ tay lên mở lồng giam ra, oanh một tiếng, đám người bên trong giống như là hàng hóa vậy, đổ xuống lăn ra.
Nhưng đều được Hứa Thanh cẩn thận che chở, khiến cho mặc dù bọn họ rơi lả tả, nhưng cũng không tạo ra thêm nhiều thương vong hơn nữa.
Chỉ là ánh mắt khi nhìn những lớp phía dưới trong lồng giam, khiến cho nội tâm Hứa Thanh vô cùng trầm thấp.