Hạn chế sáu vị Linh Tàng, phá vỡ màn phòng hộ của thành trì, dùng khói độc giết ít nhất mười vạn tộc nhân hai tộc, đánh chết mấy trăm Kim Đan, hơn mười Nguyên Anh, tất cả, đã là chỗ cực hạn của Hứa Thanh.
Giờ phút này, hắn đã dùng hết toàn lực, cuối cùng cũng đã tới được quảng trường, nhìn thấy Đoan Mộc Tàng nằm hấp hối ở nơi đó.
Độc trên người Đoan Mộc Tàng đã vô cùng nồng đậm, thân thể bắt đầu hư thối, sau khi trông thấy Hứa Thanh, lão mở to miệng, muốn nói gì đó, nhưng đã không còn khí lực.
Hứa Thanh nở nụ cười, giơ tay phải lên vỗ một cái vào trên thân Đoan Mộc Tàng, độc trong cơ thể Đoan Mộc Tàng lập tức rời khỏi thân thể, bay thẳng đến trên người Hứa Thanh.
Đồng thời còn có một đạo Triêu Hà Quang rơi vào trên người Đoan Mộc Tàng, ngăn cách độc cấm cùng với cấm chế ràng buộc toái diệt còn sót lại bốn phía.