Hứa Thanh vừa muốn tiến lên, đội trưởng trên không trung khoát tay chặn lại.
"Lần này không cần các ngươi, ta cũng không tin tự ta không thể!"
Nhớ tới lời của mình trên một đường tới, bây giờ lại bị mất mặt như vậy, lòng tự trọng của đội trưởng bộc phát mãnh liệt, đôi mắt đỏ thẫm, trong con mắt hiện ra gương mặt quỷ dị, gương mặt mở mắt, trong mắt còn có gương mặt.
Từng tầng từng tầng như là vô hạn, toàn thân y cũng bốc lên ánh sáng màu lam, bốn phía nháy mắt bộc phát ra hàn ý, ngay lập tức tới gần địa môn, giơ tay phải lên, chợt nhấn một cái về phía địa môn.
Càng là xé rách ngực, có cánh tay tràn ngập gai xương màu lam vươn ra.