U Tinh vội ho một tiếng, ngẩng đầu u oán liếc mắt nhìn Hứa Thanh, ánh mắt này để cho Hứa Thanh lui ra phía sau vài bước, Linh Nhi cũng chui ra từ trong cổ áo, bất khả tư nghị nhìn qua U Tinh, hít vào một hơi.
"Ha ha, đùa chút đùa chút." Trong miệng U Tinh truyền ra âm thanh của đội trưởng, giờ phút này nữa cái sọ đầu lâu dưới chân Hứa Thanh cũng đã tan ra hóa thành mấy con sâu nhỏ màu lam, nhanh chóng chui vào linh trì, trở về trên người đội trưởng.
"U Tinh như thế nào?" Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
"Ả ta à, không sao, sau khi ta nói toàn bộ sự tình, trình độ phức tạp bên trong nội tâm của ả đã không cách nào hình dung, sau đó chúng ta lại tiến hành giao lưu cùng câu thông hảo hữu."
Đội trưởng ngồi ở một bên, vừa cạo lông vừa đắc ý mở miệng.