Hứa Thanh cứ tiến về phía trước, thân thể của hắn dần dần hóa thành một đạo ánh sáng màu tím, những nơi đi qua, hết thảy cát sỏi trên mặt đất trở thành tro bụi, như là Thần Linh ở trên đời.
Mà lúc này ở nơi xa, một đám hung thú sa mạc dường như đã mất đi nhận thức bỏ chạy, chúng nó đứng lạnh run ở đó, bị sợ hãi đến từ linh hồn và bản năng khống chế hành vi.
Mặc kệ Hứa Thanh đi tới, sau đó mục nát dưới ánh mắt của hắn, hóa thành chất dinh dưỡng mà tràn vào trong cơ thể Hứa Thanh.
Thỉnh thoảng gặp phải tồn tại cường đại như là cây nấm, cũng khó trốn thoát khỏi vận mạng an bài, trong khi Hứa Thanh tới gần, dị chất trong phiến thiên địa này liền hóa thành trấn áp, toái diệt hết thảy.
Vỏ ngoài cường hãn cũng không thể bảo hộ được chút nào, lớp vỏ vỡ vụn không cách nào ngăn cản bước chân Hứa Thanh.