So với Minh Mai công chúa, lão nãi nãi kia gầy gò hơn rất nhiều, nàng mặc toàn thân trường bào màu đen, xương gò má rất cao, thoạt nhìn cũng không phải là người hiền lành, mà hiện ra vẻ cay nghiệt.
Càng toát ra một vòng âm trầm nồng đậm không tiêu tan.
Mà mỗi lần nhìn Thế Tử, vẻ âm trầm này sẽ càng sâu, chỉ có lúc đối mặt với Minh Mai công chúa, trong thần sắc của lão nãi nãi áo đen này mới hiện ra một tia ấm áp thân tình.
Còn đối với Hứa Thanh, vẻ âm trầm của nàng cũng sẽ ít đi rất nhiều, thay vào đó chính là vẻ hòa ái tựa như trưởng bối nhìn vãn bối.
Hứa Thanh có thể cảm nhận được, lão nãi nãi áo đen này hình như không am hiểu biểu lộ cảm xúc hiền lành, vẻ hòa ái như vậy đã rất là dụng tâm rồi.