Hứa Thanh nghe vậy liền sững sờ, hắn hồ nghi nhìn tới cánh cửa của cung điện, lại nhìn về phía tiểu đồ đằng do đội trưởng biến thành, ký ức cuối cùng trong đầu là hắn cùng với đội trưởng đã thành công thôn phệ hư ảnh Xích Mẫu.
"Sau khi thôn phệ xong, tại sao ta lại có cảm giác như tu hành ý cảnh quên lãng?"
Hứa Thanh nheo mắt lại, cảm thụ thân thể của mình, phát hiện hết thảy không có gì đáng ngại.
"Chẳng lẽ. . . ." Trong lúc Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, tiểu đồ đằng trên cửa chính truyền ra giọng nói không thể tưởng tượng nổi của đội trưởng.
"Không đúng tiểu Thanh, ta nhất định là đã quên mất một chút ký ức, ta bị ảnh hưởng rồi, tình huống này là như thế nào, không được, ta phải suy nghĩ thật kỹ lại một chút, điều này thật là đáng sợ."