Giờ phút này sau khi tứ tán, kiếm quang đã rơi vào trước mặt Trương Ti Vận, Trương Ti Vận giơ tay trái lên, nhấn về phía trước một cái.
Sau một phát nhấn, toàn thân gã chấn động, quần áo nổ tung, tóc bay tứ tán, hư vô sau lưng sụp xuống, thân thể đạp đạp từng bước liên tục rút lui, thậm chí bàn tay cũng xuất hiện vết rách, có từng giọt máu tươi màu vàng bắn ra tung tóe.
Cho đến khi lui ra phía sau năm bước, thân thể Trương Ti Vận dừng lại và ngẩng đầu lên.
"Một kiếm này, kinh diễm."
Gã nhẹ giọng mở miệng, đồng thời kiếm quang trước lòng bàn tay cũng ảm đạm xuống, dần dần tiêu tán ở trong mắt mọi người.