Hết thảy thứ này Hứa Thanh đều ý thức được, đám người Thế tử cũng tương tự ý thức được, vì vậy trong mắt từng người đều lộ ra tinh mang, Thế tử suy nghĩ một chút, sau đó thở ra một hơi, dung nhập lực lượng cải biến nhận thức vào trong sương mù của đội trưởng.
Sương mù càng lúc càng cuộn mình, hấp thu lực lượng cải biến nhận thức và trở nên càng thêm nồng đậm.
Minh Mai công chúa trầm ngâm, đưa tới một đám thời gian trường hà, để cho mảnh cảnh trong mơ vốn mông lung này có thêm thời không làm môi giới.
Lão Bát thì là gia trì lực lượng thất tình lục dục của bản thân lên trên, để cho nhân tính trong mộng trở nên càng thêm chân thật, mà sự gia trì của gã, nếu so với Thế tử cùng Minh Mai công chúa lại càng có hiệu dụng hơn nhiều.
Dẫu sao quyền hành của lão Bát chính là dục vọng, cái này vốn là thể hiện nhân tính, cho nên sau khi gã xuất thủ, màu sắc bên trong sương mù cũng trở nên rực rỡ chói mắt.