Nhưng mà vẻ mặt Hứa Thanh như thường, không để ý tới Trần Dương Tử vùng vẫy muốn sống, mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Sự tình người bên ngoài không làm được, đối với Cửu gia gia mà nói, có thể dễ dàng liền hóa giải, Hứa Thanh đang muốn đi mời.
Nhưng vào lúc này, thần sắc của hắn hơi động, trong đầu truyền đến giọng nói của Cửu gia gia.
Chỉ là lời nói của đối phương, để cho thần sắc Hứa Thanh theo bản năng xuất hiện vẻ cổ quái.
Hắn nhìn Trần Dương Tử đang không ngừng lui về phía sau, tóc tai bù xù lộ ra vẻ điên cuồng, bộ dáng cuồng loạn, thế là Hứa Thanh lựa chọn tuân theo lời của Cửu gia gia.