Hứa Thanh trầm ngâm, lời của Mạnh Vân Bạch có chút đạo lý, quả thật hắn muốn đi quan sát các phương bên trong Hoàng Đô này một chút, như vậy mới có thể đưa ra phán đoán toàn diện.
Vả lại Mạnh Vân Bạch đã thịnh tình mời, cho nên sau khi Hứa Thanh suy tư một lát thì khẽ gật đầu, đứng dậy cùng với cùng Mạnh Vân Bạch và Hoàng Khôn, đi ra khỏi phủ đệ.
Trên đường đi Mạnh Vân Bạch không ngừng nói chuyện, giới thiệu về phong thổ của Hoàng Đô cho Hứa Thanh, những lời này kết hợp cùng tin tức Hứa Thanh biết lúc trước, khiến cho Hứa Thanh càng thêm hiểu rõ đối với Hoàng Đô.
Cho đến khi hoàng hôn trôi qua, sắc trời dần dần muộn, đám người chẳng những không ít đi, ngược lại càng nhiều thêm nữa.
Đối với nhân tộc trong Đô thành mà nói, sinh hoạt ban đêm rất đặc sắc, mà khu thành Tây có một tòa đình viện, phong cách của nó xa hoa, vàng son lộng lẫy, bên trong là hòn non bộ có nước chảy, thi thoảng còn truyền ra âm thanh oanh oanh yến yến.