Thời điểm này, chính là một khắc mặt trời mọc.
Không phải tất cả mặt trời trên đại lục Vọng Cổ đều mọc lên từ phía đông, nhưng ở Hoàng Đô đại vực của nhân tộc, mặt trời là mọc từ phía đông, giờ phút này nó càng giống như một cái bếp lò thật lớn, thiêu đốt thiên địa, tạo thành một mảnh hồng mang, từ từ nhô lên cao.
Màn đêm đen tối bị xé rách, tia sáng tung bay chiếu rọi trên pho tượng Chấp Kiếm Đại Đế, khiến cho bóng của Đại Đế bao trùm lên trên cầu vồng, cũng bao phủ tới trên hoàng cung.
Từ xa nhìn lại, bên trong cái bóng của Đại Đế, quảng trường thừa tiên phía trước đại điện hoàng cung, bốc lên khói tím.
Vừa thướt tha lại có cảm giác mờ mịt, càng có một chiếc chuông lớn, trong một khắc đêm tối giao hòa cùng với ban ngày, lăng không hiện ra, treo ở trên không trung của quảng trường.