Trong hai tháng này, theo phái chủ Dị Tiên Lưu truyền ra bông tuyết màu xanh, Hứa Thanh cảm ứng thông qua hồn chủng, đã biết được không ít vị trí của đệ tử Dị Tiên Lưu ở bên ngoài.
Nếu như Hứa Thanh muốn biết được thân phận của từng người bọn họ, cũng tự nhiên có dấu vết để lần theo.
Chẳng qua hắn cũng không hứng thú đi tìm kiếm mà thôi, mà phái chủ Dị Tiên Lưu, từ đầu đến cuối đều ở bên trong Thái Học, không ra ngoài một lần, cho nên đối với hết thảy thông tin ở bên ngoài của phái chủ, Hứa Thanh vẫn không hề biết.
Về phần những đệ tử Dị Tiên Lưu sau khi dung nhập đạo chủng, trường hợp rời khỏi Hoàng Đô, cũng không phải là chỉ ba người mà hắn vừa cảm ứng đến, lúc trước còn có mấy vị cũng là như vậy.
Dẫu sao làm học sinh trong Thái Học cũng chỉ là một trong số những thân phận, không phải ràng buộc, bọn họ còn có thân phận ở bên ngoài, cho nên bởi vì việc riêng mà ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cũng là tình huống bình thường.